"Chắc anh uống hơi nhiều rồi." -- Sau khi bình tĩnh lại, Khương Bách Vạn nhắn lại cho anh ta một tin. Đã nhiều năm như vậy, cô cũng đã luyện thành thói quen, mỗi lần Trang Ký Khiếu và bạn gái anh ta cãi cọ hoặc là chia tay thì anh ta sẽ quay lại tìm cô, hoặc là than vãn, hoặc là nói nhảm mấy chuyện không đâu, giống như cô thật sự là một cái lốp dự phòng, kiểu gì chẳng phải lấy ra, chi bằng lấy ra lúc cần thiết.
"Ha ha, làm sao em biết được? Anh đang ở quán bar, đang uống rượu đây này." Anh ta nhanh chóng trả lời, đồng thời gửi kèm một bức ảnh, phông nền cực kỳ tối, ở giữa là một ly rượu màu xanh lơ, dường như bên trong còn có mấy viên đá.
Absinthe*.
* Absinthe là một loại đồ uống có độ cồn cao (45 - 74%),có nguồn gốc từ thực vật, màu xanh lục, có hương tiểu hồi cần, tiểu hồi hương và mùi thơm của một số loài rau khác.
Khương Bách Vạn nhận ra được, trong lòng hơi xao động: "Anh đang ở "Không Bình"?"
Mấy năm nay, rất hiếm khi cô có hẹn với Trang Ký Kiếu, cho dù có thì hơn phân nửa cũng là có mặt bạn bè xung quanh. Có lần một người bạn của Trang Ký Khiếu khai trương quán bar mới tên "Không Bình", anh ta mời cô đến ngồi một chút. Đêm đó có bốn người ngồi vây quanh cái bàn nhỏ, lúc định bắt đầu chơi xếp gỗ thì ông chủ quán bar là A Kiệt nói thua uống bia không có ý nghĩa, liền đặt ở trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-van-khong-duoc-tuyet-doi-khong-duoc/3251905/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.