Edit: Tiêu Hiên
Chính là nội lực của y không ích gì, liền có chút ít phản ứng trì độn. Y đã lên bậc thang cuối cùng, nước dục tì tràn đến mắt cá chân, một bước nữa liền ra khỏi hồ tắm. Đúng lúc này, bỗng nhiên bên hông kéo căng, cả người bay đi vế phía sau, bùm một tiếng bị kéo vào dục trì, lưng dính sát vào ***g ngực một người, hai người cùng nhau chìm vào trong nước.
Phong Văn Tuyết bất ngờ không kịp chuẩn bị, sặc một ngụm lớn nước, lập tức đầu một trận hồ đồ, theo bản năng trở tay túm lấy người phía sau, muốn đứng thẳng lên.
Nhưng y mới vừa nổi lên mặt nước, nước trong mũi còn chưa ho ra, liền bị người áp đến mép dục trì, phía sau tiểu huyệt kia còn không khép lại, bị một dị vật xâm nhập đi vào.
Phong Văn Tuyết chật vật lớn tiếng ho khan, mắt hoa mũi xót, đầu bị sặc đến phát đau. Nhưng những thứ này cũng không sánh bằng dị vật phía sau ra vào mang đến nóng rực cùng xót trướng.
“Con mẹ ngươi! Khụ khụ ── “
Phong Văn Tuyết hết sức không có phong độ mắng một câu.
Đông Phương Vô Song không có nghe tiếng. Hắn lúc này chuyên chú nên không nghe được cái gì.
Hắn chỉ cảm thấy nơi đó của Phong Văn Tuyết nóng rực siết chặt hết cỡ, gắt gao bao phủ chính mình, mỗi một lần ra vào, phảng phất mang theo một trận run rẩy sâu tận xương tủy.
Hắn kìm lòng không được áp trụ thắt lưng mềm dẻo của Phong Văn Tuyết, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tuyet-vo-song/2544602/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.