Edit: Tiêu Hiên
An bài tốt chỗ ở cho Đông Phương Vô Song, Phong Văn Tuyết liền trở về gian phòng của mình.
Đông Phương Vô Song cũng mệt mỏi cả ngày, sau khi tắm rửa xong nằm xuống ngủ
Phong Văn Tuyết cho là Đông Phương Vô Song ở trên giang hồ bôn ba lâu như thế, hôm nay cuối cùng cũng an bài ổn thỏa, nhất định sẽ vù vù ngủ. Ai ngờ tiểu gia khỏa kia ở trên giường trằn trọc hồi lâu, hưng phấn mà không ngủ được.
Đông Phương Vô Song trở mình lăn qua lăn lại đến nửa đêm, cuối cùng không nhịn được ngồi dậy, nghĩ một lát, bỗng nhiên cười hắc hắc, rón ra rón rén xuống giường, ngay giầy cũng không còn xỏ, lén lén lút lút chạy ra khỏi phòng.
Nói thật, người có can đảm tại thế lực thần bí lâu đời nhất, bí mật nhất cường đại nhất trên giang hồ một mình nửa đêm tập kích tiểu lâu của giáo chủ Thần Minh giáo tác phong vừa chính vừa tà, điều này trên giang hồ cũng thật không có mấy người.
Đông Phương Vô Song lại là một người trong số đó.
Bất quá nói trở lại, hắn từ nhỏ lá gan rất lớn, lúc năm tuổi đã dám len lén một mình đi lên thuyền Thần Minh giáo, lại “Đoạt ” đi nụ hôn đầu của giáo chủ Thần Minh giáo, cho nên chuyện tối nay cũng không tính là cái gì.
Đông Phương Vô Song khinh công rất tốt. Ban đêm yên tĩnh, trong tiểu lâu vắng lặng, một chút thanh âm cũng không có, nhưng hắn biết nhất định có ám vệ của giáo núp trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tuyet-vo-song/2544596/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.