Đông Phương Vô Song dẫn theo Quyền Đầu A Bố, dạo qua một vòng chợ ngoài bến tàu, mua một đống đồ ăn vặt, ăn đến cái miệng tròn nhỏ cong cong lấm lem.
Chơi mệt rồi, hắn vỗ vỗ bàn tay nhỏ, chỉ cánh rừng bên bờ sông nói:「 Nóng, thái dương hảo gắt. Quyền Đầu, A Bố, chúng ta qua bên kia đi」
Đông Phương Vô Song tiến vào rừng cây, tìm gốc đại thụ ngồi cho mát, thuận tiện đem mấy món đồ chơi nhỏ mua trên chợ lấy ra hưng trí bừng bừng kiểm kê một lần.
Một lát sau, Đông Phương Vô Song đại khái cảm thấy chơi một mình có chút nhàm chán, quay đầu nhìn nhìn hai thiếp thân thị vệ bồi hắn ngồi một bên, đột nhiên có một ý nghĩ tai quái trong đầu.
「 Quyền Đầu, ngươi đem dưa hấu kia cho Ngũ thúc đi, nói là ta hiếu kính người 」
「 Thế tử thực hiếu thuận a, ha ha.」
Quyền Đầu khen hắn một câu, liếc nhìn A Bố một cái, thấy A Bố gật gật đầu, nghĩ nơi này cách bến tàu gần như thế, cũng sẽ không có chuyện gì, liền cầm lấy trái dưa hấu bự kia đi bến tàu tìm Đông Phương Quân Nhân.
Chờ Quyền Đầu đi xa, Đông Phương Vô Song đột nhiên ôm bụng kêu:「 Ai yêu, A Bố, ta đau bụng 」
A Bố vội vàng nói:「 Có phải là ăn cái gì đau bụng rồi không? Thế tử, ta đưa ngươi trở về tìm Ngũ gia thỉnh đại phu.」
「 Không cần không cần. Ôi, không nín được, ta muốn đi lạp thỉ (đi ị =))~),ngươi không cần đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tuyet-vo-song/2544588/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.