Lữ Thanh Nhi lắc đầu, không để ý tới nhị bá nhà mình đang tự lẩm bẩm, trực tiếp xoay người đi với một làn gió thơm ngát, để lại Lữ hội trưởng vẫn đang đứng tại chỗ sờ đầu cười ngây ngô.
Sau khi rời khỏi tiệm bảo vật Kim Long, bên trong xa liễn, Khương Thanh Nga không nói lời nào, Lý Lạc vẫn giữ yên lặng như cũ, chỉ ôm chặt cái rương, không biết đang nghĩ gì.
Tận đến khi xa liễn đi tới bên ngoài một trang viên rộng lớn, trong trang viên có núi đồi nhấp nhô, đình các san sát, vô cùng khí phái.
Nơi này chính là Lạc Lam phủ cũ mà năm đó cha mẹ Lý Lạc lập ra.
Bốn con Sư Mã thú dừng lại trước cửa trang viên, Lý Lạc và Khương Thanh Nga đều xuống xe.
"Nơi này thật sự là vắng vẻ hơn trước kia nhiều." Khương Thanh Nga nhìn qua trang viên, có chút cảm khái nói.
Năm đó khi cha mẹ Lý Lạc còn ở đây, nơi đây chính là tổng bộ của Lạc Lam phủ, tràng cảnh lúc nào cũng đông như trẩy hội bấy giờ tạo thành chênh lệch rõ ràng với sự quạnh quẽ hiện giờ.
"Tổng bộ của Lạc Lam phủ đã sớm chuyển đến Vương thành, nơi này chỉ là một khu nhà cũ thôi, vắng vẻ cũng là tất nhiên." Lý Lạc cười nói.
Lúc hai người đang nói chuyện, phía sau cửa lớn có người tiến đến đón.
Đi đầu là một lão giả, nụ cười trên mặt chất phác ấm áp, bên cạnh lão có một nữ tử đi theo, biểu cảm trên mặt nàng có vẻ rất trưởng thành, dung mạo mỹ lệ, điểm đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tuong-chi-vuong-truyen-chu/4171014/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.