Thượng Quan Tiểu Muội sau khi rửa mặt chải đầu và dùng mộtchút điểm tâm sáng xong, một mình lẳng lặng hí hoáy cắm tới cắm lui bình hoa mai đặt trước cửa sổ. Nàng cắm vào một lần, nhìn trái ngắm phải,giống như không hài lòng, cứ lấy ra, rồi lại cắm vào lần nữa.
Cung nữ bên cạnh hầu hạ nàng đã lâu, đều thấy chuyện kỳ lạ nhưngkhông thấy kinh ngạc, cũng không lên tiếng, hoặc là cúi mắt nhìn chằmchằm mặt đất, hoặc là hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm phía trước.
Thượng Quan Tiểu Muội có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, thế nhưng mọithứ trong Tiêu Phòng Điện này lại được cố ý bài trí thật vô cùng to lớnđể biểu thị rõ ràng phượng nghi uy nghiêm của một hoàng hậu.
Thị nữ Tranh Nhi* mới đến, nàng nhìn một lúc lâu vẫn thấy hoàng hậucứ tới tới lui lui loay hoay với một bình hoa. Trong mắt của nàng, hoàng hậu chỉ là một đứa bé, thường ngày cố ý ăn mặc trưởng thành ổn trọngkhông hợp tuổi, nhưng lại thường cô đơn một mình lui vào trong một góccủa tọa tháp, nhìn thật thập phần đáng thương.
*Tên cô cung nữ này có thể là Tranh Nhi hoặc Chanh Nhi, mình chọn là Tranh Nhi.
Tranh Nhi cười nói: "Nương nương muốn thành hình dáng như thế nào,nói cho nô tỳ, nô tỳ sẽ cắm giúp nương nương. Những việc vụn vặt như thế này không đáng để hao phí thời gian của nương nương, nương nương cứ đểcho nô tỳ làm."
Căn phòng đang im phăng phắc, đột nhiên nghe thấy tiếng người nói,tất cả mọi người đều có chút không quen, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trung-ca/3181801/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.