Đăng ký kết hôn rồi, bây giờ chỉ còn hôn lễ nữa là hoàn thành, buổi tối đó Lục Vân ở lại Nhạc gia, dù mọi người có khuyên thế nào cô cũng nhất quyết không chịu. Ai nói là trước khi cử hành hôn lễ thì cô dâu và chú rể không thể gặp mặt nhau chứ? Cô mới không tin mấy cái chuyện vớ vẩn như vậy đâu.
Nhạc Khải cũng đành chiều theo, anh cũng không biết tại sao Lục Vân lại đặc biệt dính người như vậy, nhưng như vậy có phải là càng tốt không, anh cũng không muốn trước hôn lễ, cô xảy ra chuyện gì, tốt nhất cứ ở cạnh ngay dưới mí mắt thì mới an toàn, chuyện anh bị ám toán trên đường hôm nọ, gần như có kẻ kia chính là muốn ngăn cản anh đến với Lục Vân.
Cũng may chuyện ám toán lại không thành.
Ngoài sân thượng, Nhạc Khải nửa nằm trên ghế lười, công việc lần này ở công ty đều được Tần Thao chuyển qua mail để anh xử lý, vì sếp của mình sắp kết hôn, nên Tần Thao đặc biệt bận đến đầu cũng không ngẩng lên, kết quả là anh cho Lưu Diệc leo cây mấy lần, cũng còn may Lưu Diệc tốt tính, lại hiểu chuyện, nên cô đều bỏ qua cho anh.
"A Khải." Lục Vân vừa tắm xong, chỉ mặc mỗi áo ngủ, khoác bên ngoài một cái áo khoác màu tím nhạt, thấy anh ở sân thượng, liền nhanh chân đi tới gọi anh.
"Tiểu Vân." Nhạc Khải quay đầu lại, bất giác liền đỏ mặt, cô gái của anh... không phải là cô vợ của anh thật sự là...
Anh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-vong-tay-anh/3577263/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.