Phía sau núi, Mộc Thiển Đình ngồi trên ghế gỗ, cùng một chỗ với Lục Chính Thần câu cá bên bờ sông.
Bồng nhiên cô bất ngờ đứng bật dậy, động tác nhảy dựng mở to mắt chỉ tay về phía cần câu đang bị kéo dần.
" Thần Thần! cá cắn câu rồi! Nhanh! Nhanh kéo cần đi! ".
Lục Chính Thần vừa rồi còn đang mải ngồi ngắm cô, nào có tâm trạng tập trung câu cá. Nghe thấy cô đứng phắt dậy kêu lên mới giật mình nhìn sang cần câu đang bị cá kéo dần. Anh mới vội đứng dậy giữ cần kéo lại. •
Cần câu bị anh kéo căng hết sức. Đoán chừng là con cá bên dưới rất to đi.
Sau một hồi vật lộn với con cá hàng khủng bên dưới thì cuối cùng Lục Chính Thần cũng đem được con cá câu lên bờ. Nhìn con cá nặng hơn ba cân, gần một sải tay trước mặt mà Thiển Đình đứng một bên trợn tròn mắt không khỏi bất ngờ. Cô khẽ thốt lên: " Waa! Thần Thần! Con cá này...cũng quá khủng bố rồi! Thế này còn có thể mở tiệc ăn lẩu được đó! ".
Nhìn cô trầm trồ phấn khích như vậy, Lục Chính Thần tự cảm thấy bản thân vừa rồi cố hết sức kéo được con cá này lên quả là không uổng công.
Một tay anh cầm cần câu, một tay xách thùng cá to đi đằng trước, cô ríu rít đi theo phía sau với tâm trạng vui vẻ.
Hệt như cô vợ nhỏ cùng chồng đi bắt cá trở về, cuộc sống sơn dã yên bình. Bỗng lúc này điện thoại cô đem theo bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-tay/3584741/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.