Mặc dù lúc này bản thân tâm tình bất ổn, kinh sợ nhưng bên ngoài Tiêu Lạc Hy vẫn phải cố tỏ ra mình bình thường. Cô ta khẽ cười giả bộ không hiểu mà khẽ chau mày hỏi ngược lại.
" Chính Thần, cậu nói gì vậy? Cái gì mà kẻ giả mạo chứ? ".
Lục Chính Thần cười khẩy. Hắn thật sự thán phục khả năng diễn xuất của Tiêu Lạc Hy. Không nhịn được nói một câu tán dương.
" Cô rất biết diễn đó chứ! Có điều, tôi nói gì trong lòng cô hẳn là biết rõ. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra ".
Nói xong, Lục Chính Thần còn cố tình tiến đến ghé vào tai cô ta mà cất giọng lãnh khốc.
"Cô nên tự cầu phúc cho mình đi! ".
Lục Chính Thần rời đi dứt khoát, nhưng ngữ điệu dọa dẫm lạnh lùng bức người vừa rồi của hắn thật sự có tác dụng. Khiến cho Tiêu Lạc Hy mặt mày trắng bệch, sợ đến mức đứng sững tại chỗ như thể kinh hồn bạt vía, lạnh cả sống lưng.
Tiêu Lạc Hy khẽ đưa mắt sợ hãi nhìn theo bóng lưng chững chạc của người đàn ông mà không khỏi kinh hãi. Khí thể của Lục Chính Thần thật khiến cho người ta phải run sợ.
Mộc Thiển Đình ngó nghiêng xung quanh, cho đến khi tầm mắt bắt gặp Mộc Thiếu Dương ở một góc, cô khẽ mỉm cười, nhìn sang chỗ phục vụ đi ngang qua cô liền thuận tay giữ lại lấy một ly rượu vang đỏ.
Cô cầm ly rượu vang từng bước đi tới chỗ Mộc Thiếu Dương đang đứng nói chuyện cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-tay/3584733/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.