Lục Chính Thần nhìn tới người phụ nữ thấp hơn mình một cái đầu, cái miệng nhỏ mấp máy nói chuyện với mình, tính tình ngày thường cục súc nhưng hôm nay lại dễ tính đến lạ.
Bình thường Lục Chính Thần đã nghe được rất nhiều cô gái tự nhận mình là fan của cậu. Nhưng đều không mấy quan tâm mà để ngoài tai.
Cô gái này nhà lại ở đối diện mình, còn vì muốn tiếp cận mình mà bày ra đủ trò như vậy. Lục Chính Thần vẫn là chỉ cười nhạt một tiếng, giọng nói lạnh nhạt như lúc ban đầu.
" Mấy trò này không có tác dụng với tôi đâu ".
Nói rồi liền trực tiếp đóng sập cửa lại. " Rầm! " một tiếng, cửa phòng Lục Chính Thần đóng lại trước mặt Mộc Thiển Đình. Cô đứng im tại chỗ chớp chớp mắt vài cái, bĩu môi liền đem Lục Chính Thần ra lẩm bẩm tại chỗ chửi mắng một phen.
" Tên nhóc này! Tính khí thật không tốt chút nào! Dám bơ chị đây hả? Chờ đó! ".
Cô khoanh tay trước ngực xoay người cao ngạo trở về phòng. Nhìn tới đống đồ đạc bị chính mình quăng tung tóe trên sàn nhà, một tay đỡ trán cô liền lắc đầu than thở.
" Haizz! Phí công phí sức như vậy! Vậy mà tên nhóc kia lại không mắc bẫy! ".
Cô cúi người thu lượm lại đồ đạc một cách gọn gàng. Sau khi dọn dẹp xong đâu đấy thì đã mệt đến bở cả hơi tai. Cả người đi đến bên giường nằm ườn ra đó. Cô dang hai tay, ngửa mặt nhìn lên trần nhà mà đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-tay/3584710/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.