Hổ tộc bản địa vô cùng rộng lớn, so với Hồ tộc ít nhất gấp ba lần trở lên. Chiếm lĩnh một cái cỡ vừa sơn mạch, gọi Hổ Sào. Hổ Sào liên miên không dứt nhìn không thấy đuôi, bên trong tồn tại to lớn hung hiểm, mà vương giả nơi này là Hổ tộc. Hổ Sào trung tâm có mấy cái nhô lên địa thế, trung tâm nhất địa thế là nơi Hổ tộc tộc trưởng trưng dụng lập phủ. Hổ tộc tộc trưởng tu vi cao cường, là cường giả của Cổ Hoạ đại sâm lâm, uy danh hiển hách làm việc lại vô cùng bá đạo. Hắn tu vi thuộc về đỉnh phong Quân cấp, con đàn cháu đống, hết thảy mười hai cái thân tử, mỗi cái đều có Tinh hoặc Tướng cấp tu vi. Hổ tộc qui tắc vô cùng đáng sợ, mạnh được yếu thua đồng dạng, cũng là Hổ tộc tộc trưởng Đế Ca ban xuống qui tắc, cũng là đời đời Hổ tộc tộc trưởng điều phải làm. Vì vậy mười hai cái thân tử không phân biệt nam nữ kia, tranh nhau sống chết, cuối cùng tìm ra đến một cái phù hợp, kẻ đó sẽ trở thành đời tiếp theo Hổ tộc tộc trưởng. Yêu tộc vốn dĩ là mạnh được yếu thua, mà lại qui tắc này rất phổ biến, cường giả vi tôn đâu đâu cũng có. Hổ tộc sơ qua thấy có thể quá khắc nghiệt, thế nhưng sự khắc nghiệt này lại làm cho Hổ tộc tử sĩ vô cùng cường đại, bọn hắn luôn phải đấu tranh, luôn phải tìm kiếm sinh tồn. Đặc biệt là thân tử tộc trưởng, chỉ cần xuất hiện thiếu tộc trưởng bên trong, cái nào cũng là anh tài tuấn kiệt hoặc thiên kiêu chi nữ, tương lai chắc chắn thành cường giả một trong. Hổ Ca chính là từ hai mươi vị anh em bên trong, duy nhất một mình sống sót sau bao mưu kế thủ đoạn, cho đến hiện tại thành tựu. Không riêng hắn, từng đời tộc trưởng Hổ tộc, một tiếng lệnh điều có thể làm núi lây đất động, Hổ tộc tử sĩ ai cũng kính phục. Chính vì điểm này, rất nhiều người đều âm thầm tương trợ cùng bồi đắp quan hệ cùng một vị thân tử của tộc trưởng Hổ tộc, nếu may mắn hạt giống nảy mầm tốt, tương lai vô tận chỗ tốt. Cũng là điểm này, Hồ tộc tộc trưởng cùng đại trưởng lão mới đánh đến, muốn cùng tương lai thiếu tộc trưởng Hồ tộc xây dựng hữu nghị bền lâu quan hệ. Dâng Hoạ Phù đệ nhất mĩ nhân này cho thiếu tộc trưởng Hổ tộc, chính là bọn hắn nghĩ ra sách lược. "Nói đi cũng phải nói lại, đại trưởng lão ngươi là quyết định cái nào thân tử ?" Hoạ Hãn hỏi thăm. Đại trưởng lão sầu mi khổ kiếm nói: "Đây là một đại vấn đề a." Dừng một chút hắn nói: "Trong mười hai thân tử, ngoại trừ hai cái Tinh cấp tu vi, còn lại mười cái Tướng cấp tu vi không ai là không bản lĩnh." — QUẢNG CÁO —
"Từ trong mười người bọn hắn chọn ra, lại càng thêm khó." Hoạ Hãn hai mắt thâm trầm nói: "Trước xem tình hình, lại tiến đến không muộn, chúng ta Hồ tộc muốn tương lai càng có chỗ tốt cắm dùi, tất nhiên phải mượn hơi Hổ tộc." Hắn âm thầm quyết định phải làm việc này, sau đó nhất thiết căn dặn đại trưởng lão phải canh giữ Hoạ Phù cẩn thận, đợi đến chín mùi thời cơ lại ra tay. . . . Đêm đến, minh nguyệt treo trên cao. Địa lao Hồ tộc nằm tại một góc tối tăm bị khuất trong rừng cây, nơi này giam giữ chính là trọng phạm của Hồ tộc cho nên rất nhiều binh lính canh giữ. Tu vi đều đạt đến ít nhất Tinh cấp sơ kỳ. Ở đây, binh trưởng chính là một vị trẻ tuổi nam tử hán, thân thể cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn thân hình, hắn trên đỉnh đầu có hai lỗ tai trắng, phía sau cũng thò ra một cái đuôi nhỏ. Đây là Tinh cấp dấu hiệu phân biệt. Đối với Yêu tộc nói riêng, tại nhỏ yếu cấp rất dễ phân biệt, có vài cái đặc điểm rất dễ nhân dạng. Tỉ như, tại Yêu Thú thời điểm chỉ là bước vào nấc thang đầu trên con đường tu luyện, chỉ biết sử dụng một chút ma pháp các loại tiểu thủ đoạn. Đạt đến Yêu Tinh cấp, ngoài việc bản thể gia tăng kích thước cùng thể chất cường đại hơn, lại có thể bán bộ hoá thành nhân hình, thế nhưng chắc chắn sẽ để lại hai cái bộ phận nguyên hình, giống như binh trưởng Hồ tộc kia hình dáng. Đặc trưng là, bộ phận nguyên hình tại Yêu Tinh nhất thiết phải là đuôi cùng tai. Yêu Quái cấp, bán bộ hoá hình chỉ còn một cái bộ phận lộ ra, chính là đuôi. Đạt đến Thượng Yêu cảnh trở thành Yêu Tướng cấp, đã là có thể hoàn toàn hoá thành hình người, đi vào dân gian không bị phát hiện. Hoạ Phù chính là Yêu Tinh cảnh sơ kỳ, hiện tại đã hoá nguyên hình bạch hồ, nằm trong góc một căn nhà lao. "Cốc cốc" — QUẢNG CÁO — Tiếng gõ cửa vang lên, Hoạ Phù cố gắng mở ra hai mắt nhìn đến từng cái song sắt to lớn, thấy quỳ gối một chân bên ngoài một vị nam tử khôi ngô. Là vị kia binh trưởng, hắn mặc quân phục, cúi đầu quỳ một chân hướng Hoạ Phù nói: "Bái kiến công chúa điện hạ." "Thuộc hạ phụ thân từng được phụ thân của ngươi cứu giúp, ân kia chúng ta cả nhà vĩnh thế không quên, hiện tại thuộc hạ hi vọng có thể vì người mở ra một đầu sinh cơ." Hoạ Phù hai mắt mang theo kinh ngạc, nàng gượng người dậy bước đến gần song lao nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy từng cái binh lính khác đều quỳ một gối hướng nàng, chỉ còn duy nhất mấy vị đứng bên ngoài nghiêm trang. "Công chúa điện hạ chớ lo, đám này chính là của ta thân tử, vì tránh kinh động bên ngoài cho nên ta không tiện để bọn hắn vào bái kiến." Binh trưởng này gọi Hoạ Miên, vô cùng thành khẩn nói. "Ngươi vì sao lại muốn cứu ta ? Không nói đến thành công hay không, chỉ cần phong thanh lộ ra ngoài một tia, cả nhà ngươi chắc chắn biến mất khỏi Hồ tộc." Hoạ Miên sống lưng đều rơi đầy mồ hôi, ngay cả thở cũng gấp dần, thế nhưng từ đầu đến cuối hắn ánh mắt vô cùng kiên định. "Công chúa điện hạ, đêm nay người phải bằng mọi giá rời đi nơi này, đợi đến tay chân đại trưởng lão đến đây thì sẽ vô phương cứu được người a." Hoạ Phù hai mắt vốn dĩ tuyệt vọng, lâu rồi hiện ra một tia hi vọng. Ai không muốn được sống ? Hoạ Phù ngẩng đầu nhìn minh nguyệt, thở dài một tiếng nói: "Đa tạ ngươi ý tốt, mau chóng rời đi, ta là không cứu được." Đến lúc này, nàng không cần diễn vai gì, cũng không cần lừa người có kế hoạch các loại mong người khác không lo, nàng không có tâm tư như vậy, lòng nghĩ gì miệng nói đó. Nàng không lôi kéo, nàng không nói chuyện trên trời để người khác cứu nàng, không cần phải như vậy. "Không được, người phải sống, bởi vì phụ thân của ta từng có lời thề cùng đời trước tộc trưởng." "Nếu một ngày Mị Hồ tộc rơi vào bế tắc, chúng ta nguyện chết bảo vệ đến cùng." "Cho nên, công chúa điện hạ không cần áy náy, là chúng ta việc phải làm." — QUẢNG CÁO —
Hoạ Miên một hơi nói ra, cắn chặt hàm răng. Hoạ Phù nhìn hắn một chút nói: "Ngươi có hay không hận phụ thân mình vì năm đó lời thề ?" Hoạ Miên hai đầu lông mày xoắn lại, không trả lời. Lát lâu sau, hắn thở dài nói: "Đã từng, đã từng ta tự hỏi vì sao hắn làm vậy." "Thế nhưng ta lại quên, nếu không có hắn còn sống, ta sẽ được sinh ra ? Sẽ có hiện tại ?" "Cho nên ta là không hận, bởi vì khúc mắc không còn." Lúc này bên ngoài, Hoạ Miên thân tử một trong tiến vào nói: "Phụ thân, người của đại trưởng lão đang đến." Hoạ Miên căng thẳng nói: "Công chúa điện hạ, nhanh chóng đi thôi." Hoạ Phù lắc đầu: "Không được, các ngươi được Hoạ Hãn chỉ danh đến đây trông chừng ta, ta một khi rời đi các ngươi chính là đầu tiên bị phạt, diệt cả nhà cũng không đủ với hắn." Hoạ Miên nói: "Nhưng không còn thời gian, đợi tay sai đại trưởng lão đến muốn đi cũng không được." Hoạ Phù nghĩ nghĩ, nàng nhìn xung quanh địa lao một vòng, trong đầu định hoạch kế sách. Nàng hướng Hoạ Miên cùng đám thân tử của hắn nói: "Chi bằng chờ chết, cùng ta đi ?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]