"Ùm . . đây là đâu ?"
"Ngay cả một tia ánh sáng cũng không có, là ban đêm sao ?"
"Hay là Cổ Hoạ đại sâm lâm một góc nào đó ? Không lẽ là Dạ Yến hắc lâm ? Đúng a, phụ quân cùng mẫu thân hai người cũng ở đây, ta thật sự rất nhớ hai người."
"Không đúng, ta đang cùng Hứa bá đi đến Hầu Cốc, sau đó bị một lão tăng nhân chặn lại, tiếp đó . . tiếp đó . ."
"Như vậy, rốt cuộc ta đang ở đâu ?"
"Hứa bá !? Hầu lão ?!"
"Ra đây đi a, ta không ưa thích đùa giỡn như vậy."
Bị vô tận hắc ám bao phủ bên trong, lộ ra cô đơn thân ảnh của Hắc Thiên, hắn vừa đi về trước vừa tự hỏi trong lòng.
"Đây là . . đôm đốm ? " Hắc Thiên vui mừng nói, dù sao cũng chỉ là hài tử.
Phía trước xuất hiện một đóm sáng nho nhỏ, nhỏ đến đáng thương tình trạng, Hắc Thiên lạc trong bóng tối ngay cả một tiếng động hay một ngọn gió đều không cảm nhận được, cho nên lập tức lao như điên chạy về đốm sáng nhỏ.
Mười dặm.
Tám dặm.
Năm dặm.
. .
Một dặm.
Lúc này, mới thấy rõ cái kia đốm sáng nhỏ thật ra không phải cái gì đom đóm, mà là một khoả thuỷ tinh cầu lơ lửng giữa không trung, thân cầu phát ra kim sắc quang mang có chút kì diệu.
Tựa như ở đây toàn bộ nguồn sáng đều bị nó thu vào bên trong, vừa đẹp lai vừa ma mị.
Hắc Thiên hoàn toàn bị thuỷ tinh cầu mê hoặc, hắn không tự chủ bước gần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-thien-to/1148277/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.