Chương trước
Chương sau
"Ùm . . đây là đâu ?"
"Ngay cả một tia ánh sáng cũng không có, là ban đêm sao ?"
"Hay là Cổ Hoạ đại sâm lâm một góc nào đó ? Không lẽ là Dạ Yến hắc lâm ? Đúng a, phụ quân cùng mẫu thân hai người cũng ở đây, ta thật sự rất nhớ hai người."
"Không đúng, ta đang cùng Hứa bá đi đến Hầu Cốc, sau đó bị một lão tăng nhân chặn lại, tiếp đó . . tiếp đó . ."
"Như vậy, rốt cuộc ta đang ở đâu ?"
"Hứa bá !? Hầu lão ?!"
"Ra đây đi a, ta không ưa thích đùa giỡn như vậy."
Bị vô tận hắc ám bao phủ bên trong, lộ ra cô đơn thân ảnh của Hắc Thiên, hắn vừa đi về trước vừa tự hỏi trong lòng.
"Đây là . . đôm đốm ? " Hắc Thiên vui mừng nói, dù sao cũng chỉ là hài tử.
Phía trước xuất hiện một đóm sáng nho nhỏ, nhỏ đến đáng thương tình trạng, Hắc Thiên lạc trong bóng tối ngay cả một tiếng động hay một ngọn gió đều không cảm nhận được, cho nên lập tức lao như điên chạy về đốm sáng nhỏ.
Mười dặm.
Tám dặm.
Năm dặm.
. .
Một dặm.
Lúc này, mới thấy rõ cái kia đốm sáng nhỏ thật ra không phải cái gì đom đóm, mà là một khoả thuỷ tinh cầu lơ lửng giữa không trung, thân cầu phát ra kim sắc quang mang có chút kì diệu.
Tựa như ở đây toàn bộ nguồn sáng đều bị nó thu vào bên trong, vừa đẹp lai vừa ma mị.
Hắc Thiên hoàn toàn bị thuỷ tinh cầu mê hoặc, hắn không tự chủ bước gần đến thuỷ tinh cầu kia, ngay cả Tử Cực Ma Đồng đều bị kích hoạt ra trong vô thức.
— QUẢNG CÁO —

Chạm.
Ngay khi Hắc Thiên tay phải chạm lấy thứ lơ lửng này, chỉ thấy thuỷ tinh cầu quang mang càng trở nên cường thịnh, toàn bộ xung quanh hắc ám đều bị quang mang đẩy lùi, bao quát Hắc Thiên hai mắt cũng không thể không nhắm.
Hắc Thiên lần nữa mở ra hai mắt, chỉ thấy xung quanh là một mảnh trời mây, cảnh quang thoáng đãng lại đẹp mắt, có từng cái kì lạ chim điểu bay qua, lớn nhỏ đủ mọi thể loại.
Nhìn xuống phía dưới, Hắc Thiên giật mình phát hiện từng đoàn từng đoàn hùng hậu quân đoàn diễu hành, là Yêu tộc tu sĩ.
Mỗi cái quân đoàn ít nhất vạn con Yêu Quân, dẫn đầu thủ lĩnh tu vi đều là Yêu Hoàng cấp, ở cấp độ này trên Yêu Thần Giới đã là bá chủ một một phương nhưng ở đây khắp nơi lại đều gặp.
Mấy trăm vị Yêu Hoàng lại được mấy chục vị nhân hình dáng dấp dẫn dắt, cuối cùng toàn bộ bọn hắn đều đi theo một vị trung niên nam tử.
Hắn mặt mũi góc cạnh, răng trắng môi hồng, mày kiếm mắt phượng, cho người ta một loại chúng tinh phủng nguyệt cảm giác.
Ngay lúc này, đứng đầu nhất trung niên nam tử cũng ngước lên nhìn thiên khung như thấy được Hắc Thiên, ánh mắt hắn nghiêm khắc vô cùng lại có mấy phần nhiệt huyết bi tráng bên trong.
"Toàn quân nghe lệnh ! Giết cho bản thần !" Trung niên nam tử quát lớn một tiếng, thanh âm vang tận cửu thiên.
Sĩ khí Yêu tộc lúc này bị hắn câu nói đẩy lên tới đỉnh điểm, từng đạo gào thét thanh âm vang lên khắp nơi.
Mấy chục vị nhân hình dáng dấp dẫn dắt mấy trăm vị Yêu Hoàng kia, toàn bộ đều hoá thành thú hình, không ngờ là Yêu Đế.
Nói như vậy, trung niên nam tử chính là Yêu Thần.
Một vị thần linh !
Tiểu Yêu cảnh, Thượng Yêu cảnh, Đại Yêu cảnh, Thánh cảnh, Thần cảnh.
Cái gọi là Yêu Thần, chính là so với Yêu Thánh càng thêm đáng sợ, có thể hiệu lệnh thiên hạ Thánh giả vì hắn làm việc.
Xa xăm phía trước, nơi mà mấy trăm vạn đại quân Yêu tộc đang xông đến là một toà vắt ngang dài không biết bao nhiêu vạn dặm đại hắc sơn.
Nhưng chỉ cần nhìn kĩ, sẽ thấy cũng không phải cái gì đại hắc sơn, mà là mù mịt hắc vân ám khí pha lẫn hắc ám cấu tạo mà thành, trong đó bắt mắt nhất là từng đạo phát ra hắc huyết quang mang, là Ma tộc xí lệnh.
— QUẢNG CÁO —

Nếu ở đây có một vị lịch duyệt vạn năm hơn cường giả, có thể không bị tuế nguyệt năm tháng bào mòn người, may mắn có thể nhận ra đây là Yêu Ma đại chiến.
"Hừ ! Lãnh Thiên Lăng, ngươi là một cái ngu xuẩn thần. Ngươi có hay không biết rằng một khi Yêu tộc tổn thất nặng nề, Vu tộc cùng Nhân tộc sẽ thừa nước đục thả câu sao ? Vì cái gì không phối hợp bản tôn đả bại hai tộc, sau đó cùng chung sống hoà bình ?"
Đứng đầu Ma tộc, một vị nam nhân tóc trắng nói, hắn tự xưng Ma Tôn.
Gọi Lãnh Thiên Lăng, chính là vị kia Yêu Thần, hắn giọng nói khinh bỉ: "Chung sống ? Từ khi nào Ma tộc có khái niệm này, đừng nghĩ bản thần không biết các ngươi Ma tộc âm mưu mở ra Cổng Âm Ti cho Quỷ tộc đến đây. Tam tộc có thế nào giải quyết cũng là vì phía trước tương lai suy tính, ở cùng các ngươi ngay cả tương lai cũng sẽ không còn."
"Hừ, đã như vậy cũng đừng cầu xin tha mạng, tấn công." Nam nhân tóc trắng lạnh lẽo ra lệnh.
Ma tộc đại quân mấy trăm vạn không thua Yêu tộc đại quân lập tức va chạm cùng nhau, hai bên giằng co bất phân thắng bại.
Yêu tộc một cái ngã xuống, Ma tộc cũng bị kéo theo, tình cảnh như vậy kéo dài hai ngày hai đêm.
"Ầm ầm."
Bỗng dưng lúc này, Yêu tộc đại quân hai bên cánh trái phải như kinh lôi bạo tạc thanh âm vang lên, chết hơn nghìn số lượng sinh linh, từng đạo huyết văn tế địa dòng chữ hiện trên thiên khung.
"Yêu tộc cấu kết Ma tộc, tội đáng chém chi."
"Ma tộc cùng Quỷ tộc muốn đến, Yêu tộc vì đó lấp đường, không thể tha thứ."
Chỉ thấy Nhân tộc đại quân cùng Vu tộc tu sĩ số lượng không đếm xuể từ hai cánh lao vào Yêu tộc đại quân, bọn hắn không phân chia cái gì Yêu cái gì Ma, toàn bộ đều giết hết không chừa một móng.
Máu chảy thành sông, huyết lập đại địa, xác chết trôi theo dòng máu chảy dài ba nghìn dặm không còn chỗ.
Hắc Thiên từ đầu đến cuối đều đứng tại thiên khung quan sát hết thảy, từng cái động thái cùng tình tiết đều không bị mắt hắn bỏ qua, nước mắt tự lăn dài, bi thống không thôi.
Cũng không có cái gì thân thích, cũng không hiểu vấn đề vì sao, nhưng Hắc Thiên cảm thấy đáng thương, đáng tiếc cho Yêu tộc tu sĩ.
Vì cái gì lại thành như vậy ?
Không phải tam tộc đều chống lên cờ lệnh đánh đuổi Ma tộc sao ? Vì cái gì Ma tộc cùng Nhân Vu hai tộc lại cùng lúc chỉa đầu mâu vào Yêu tộc ?
— QUẢNG CÁO —

Lãnh Thiên Lăng đứng tại chỗ bất động, hắn bình tĩnh vô cùng, lúc này nghe xong Nhân Vu lý do tập kích lại không nhịn được cười lớn, âm ba vang dội cửu tiêu, khinh cả thiên hạ.
"Nhân tộc, Vu tộc các ngươi hèn hạ phản bội cũng tốt, không dám đối mặt cũng tốt, bản thần không cầu xin các ngươi bất kì thứ gì, bởi vì chúng ta Yêu tộc là bá chủ ở đây."
"Ta Yêu tộc có thể hôm nay toàn diệt, nhưng ta tin tưởng trời cao có mắt, một ngày nào đó Yêu tộc sẽ lại đứng dậy, hùng cứ Yêu Thần Giới. Đừng nói là một cái giới nhỏ này, ngay cả hoàn vũ tinh hà cũng là chúng ta đồ vật."
"Chúng ta tham lam, khát vọng nhưng chúng ta có tình cùng nghĩa, nếu Yêu Thần Giới sắp rơi vào diệt vong chi cảnh, như vậy làm Yêu Thần Giới chi chủ, Yêu tộc nguyện ý bảo vệ đến cùng."
"Nhân, Vu các ngươi tốt nhất chuẩn bị cho hậu thế đầy đủ, quả báo nhãn tiền."
Lãnh Thiên Lăng thanh âm áp chế toàn bộ chiến trường, Nhân Vu Ma tam tộc đều từng chữ nghe rõ không sót một lời.
Có người tuổi nhục, giận dữ, phẫn nộ, tiếc nuối hoặc khinh bỉ...
Nhưng không một ai phản bác được, Lãnh Thiên Lăng là một vị kiêu hùng.
Lãnh Thiên Lăng đưa tay lên trời triệu hồi xuống một thanh bạch sắc trường kiếm, thân kiếm dài vô cùng, chuôi kiếm có đính một viên thuỷ tinh cầu tinh xảo ở giữa, quanh thuỷ tinh cầu trên vài chuôi lại được đính hai mươi tư viên kỳ thạch.
Mỗi một viên đều đại diện cho một loại sức mạnh quy tắc.
Lãnh Thiên Lăng đánh đâu thắng đó, Nhân Vu Ma tam tộc đứng đầu người đánh tay đôi thì không phải hắn đối thủ. Đến nỗi Nhân Vu thủ lĩnh liên thủ cũng không thể địch lại được, cái này khiến Yêu tộc sĩ khí trùng thiên dâng trào.
"Oa . . ngao. ."
Ma tộc đại quân phía sau phát lên từng tiếng lệ quỷ gào thét đinh tai nhức óc.
Quỷ tộc đến !
. . .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.