Tô Vũ lần nữa thôn phệ hết ý chí lực bên trên một bản ý chí chi văn của vô địch. Chính thức tiến nhập Lăng Vân lục trọng.
Không ngừng tay, Tô Vũ tiếp tục lấy ra thủ sách của người tiếp theo - Đại Chu vương.
Tô Vũ đã từng lĩnh ngộ thần văn chữ "Tĩnh" trong bản ý chí chi văn của Đại Chu vương, là thứ có trợ giúp rất lớn đối với hắn.
Đáng tiếc sau đó hắn đã xem thủ sách của ông thêm nhiều lần, nhưng không thể lĩnh ngộ được thêm thần văn nào khác nữa.
Hồi lâu sau, khi Tô Vũ đang tập trung quan sát ý chí chi văn, thì trong đầu hắn bỗng dần dần phác họa ra một viên thần văn mới.
Mấy ngày trước, hắn đã phá toái thần văn chữ “Thú”, chỉ còn lại 24 viên.
Mà giờ khắc này hắn lại vẽ ra được một viên thần văn mới: "Nhẫn!"
". . ."
Tô Vũ ngốc trệ nhìn nó, có ý tứ gì?
Ta nhìn muốn nát ý chí chi văn của ngài, ngài lại cho ta chữ “Nhẫn”?
Đại Chu vương nghĩ cái quỷ gì thế?
*****ên là tĩnh, tiếp theo là nhẫn, ngài là lão rùa đen sao?
"Nhẫn!"
Tô Vũ nhìn chằm chằm viên thần văn mới phác họa ra một hồi, không khỏi bật cười, chẳng lẽ lúc này ngài lại có ý nhắc nhở ta cần phải nhẫn?
Cổ quái hết sức!
Kỳ thật thần văn đều là một loại cảm ngộ, sau đó mới sinh ra, nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4105110/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.