"Thế thì đều đi chết hết đi!"
"Hắc Ma, cả đời này ngươi đừng hòng bước ra khỏi cổ thành nửa bước. . . Không, không cần bước ra, ngươi cũng phải chết!"
". . ."
An tĩnh!
Lúc bấy giờ, trong nội thành đột nhiên xuất hiện bảy tám đầu Nhật Nguyệt Tử Linh, đều là bị một đao của Đại Hạ vương dẫn xuất ra tới.
Trong phủ thành chủ, sắc mặt Hắc Ám Ma Long trắng bệch.
Thanh âm của Đại Hạ vương lần nữa truyền đến, lãnh đạm nói: "Hắc Ma, suy nghĩ kỹ đi, một Nhật Nguyệt cửu trọng nho nhỏ thật sự cho rằng dựa vào tòa cổ thành này thì có thể càn rỡ? Ta đã muốn giết ngươi, trên trời dưới đất, ai có thể bảo vệ ngươi?"
Sắc mặt Hắc Ám Ma Long càng thêm tái.
Lão đã đánh giá thấp sự bá đạo của Nhân tộc rồi.
Giờ phút này, Hạ Vô Thần đạp không mà đi, trực tiếp giẫm lên bình chướng phòng ngự của cổ thành, trong nháy mắt hạ lạc xuống vùng trời phủ thành chủ. Đôi mắt xuyên thấu tử khí, nhìn thẳng về phía Hắc Ám Ma Long đang ở bên trong.
"Bảo hộ nhiều người, không cần bảo hộ Nhân tộc?"
Đại Hạ vương nhìn chằm chằm lão, tuy biết rằng Đại Hạ vương còn cách mình một lớp bình chướng, vả lại ông cũng không thể tùy tiện tiến vào, nhưng Hắc Ma vẫn bị dọa đến run lẩy bẩy.
"Đại. . . Đại Hạ vương. . . Hiểu lầm rồi. . ."
Mồ hôi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4105108/chuong-1567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.