Về phần mấy người Đại Chu vương biết thì càng tốt, chính mình là một trong cửu đại gia, mặt khác Cầu Tác cảnh không phái ai tới, ta đã tự nguyện tới đây, hơn nữa còn tỏ thái độ muốn lấy 200 danh ngạch, ai còn dám nói gì, đúng không?
Phản đối thì không sợ bị Văn Minh sư toàn Nhân cảnh phỉ nhổ sao?
. . .
Ngay khi Tô Vũ nghe thấy thanh âm này thì không khỏi có điểm ngoài ý muốn!
Tô Vũ thở hắt ra, trong lòng dễ chịu hơn không ít, còn tốt, người Đại Minh phủ đến rồi, là đại nhi tử của Chu Phủ chủ.
Chu Quảng Thâm đại biểu cho Cầu Tác cảnh, muốn 200 cái danh ngạch.
Tuy nói cộng lại còn không bằng những nhà khác, nhưng dù sao có 600 cái cũng không tồi.
Bất quá đây cũng mới chỉ là nói, khi nào cầm được vào tay hẵng hay, aiiz, biết sao được, lực lượng không đủ thì đành chịu.
Mấy sinh linh tiểu tộc bên cạnh Tô Vũ cũng len lén nghị luận về chuyện này.
"Haiz, tiểu tộc quá khó khăn, xem ra chỉ có thể tranh thủ tìm đường nhờ vả đại tộc, hoặc là tranh suất đi vào lối đặc thù còn lại."
"Năm nay còn sớm vầy mà đã phân chia rồi, một tia hi vọng cũng không cho a!"
"Mọi lần không phải đều như vậy sao? Không có việc gì, đến lúc đó các tộc sẽ còn bức bách Nhân tộc nhường ra một ít danh ngạch, Nhân tộc không lấy được hết 600 suất đâu, cầm tới 300 - 400 cái cũng không tệ rồi!"
"Đừng quên còn có Long tộc và Cổ tộc, bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4105030/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.