Dù con Tử Linh cường hãn đã biến mất.
Nhưng mà bây giờ Thiên Diệt thành vẫn loạn đến cực hạn, Tô Vũ sát lục bốn phương, vô số Tử Linh xuất hiện, từng vị thiên tài bị giết, từng vị cường giả ngã xuống.
Có một số cường giả lúc sắp chết không cam tâm bèn đánh giết Tử Linh!
Một vị Nhật Nguyệt cường giả bị ba đầu Tử Linh vây giết, thời khắc cuối cùng, gã nổi giận gầm lên một tiếng, quét ra một thương, thương đoạn thân vong!
Nhưng mà, ba đầu Tử Linh kia cũng bị đánh giết!
Ầm ầm, trong hư không, sáu con Nhật Nguyệt Tử Linh mới lại hiển hiện, trong đó còn có một đầu Nhật Nguyệt trung kỳ.
Cường giả Huyết Hỏa ma tộc giận dữ mắng một tiếng.
"Đệt!"
"Mình ngươi chết thì cứ chết, hỗn đản này!"
Gã cũng nhịn không được quát mắng huống chi là những người khác.
Mà kẻ bị mắng kia thì đã chết!
Gã Nhật Nguyệt kia khi sắp chết đã cầm trong tay thương gãy nhìn bọn họ, trên mặt tươi cười.
Mắng ta hữu dụng sao?
Ta đều đã sắp chết, tuy trước sau cũng phải chết nhưng ta rất không cam lòng, ta là Nhật Nguyệt!
Chẳng lẽ ta cứ trơ mắt nhìn Tử Linh giết ta mà không được phản kháng sao?
Còn hậu quả sau khi ta chết. . . Mặc kệ nó!
Tối thiểu, Tử Linh giết ta đều bị ta giết!
Ta tối thiểu đã giết được kẻ thù, giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104970/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.