Cùng lúc đó.
Ám Ảnh vệ đã vòng qua Dục Hải bình nguyên, sắp sửa chạy tới cửa thành, còn không biết chính mình đang bừng bừng nhiệt huyết đi cứu người nhưng lại bị người ta coi là gân gà.
Tô Vũ không cần cứu viện!
Không chỉ không cần, mà ngược lại hắn còn phải bận tâm vì sự an toàn của bọn họ.
Miễn cho hắn lỡ tay hố chết cả bọn cùng một chỗ.
Lúc bấy giờ, Tô Vũ đang kế thừa viên thần văn thứ hai và thứ ba của Diệp Bá Thiên.
Viên thần văn có lực sát thương mạnh mẽ chính là chữ “Lục”.
Lục trong Sát Lục.
Vốn dĩ Tô Vũ đã có thần văn chữ “Sát” đạt tới tứ giai, cũng không tính là yếu.
Giờ phút này hắn lại lấy được một viên thần văn vô cùng mạnh mẽ, tàn sát chúng sinh, sát lục tập hợp.
Viên thứ ba là chữ “Mưa”, không có tác dụng quá lớn, tuy rằng có thể triệu hoán mưa to, cũng xem như thần văn tương đối hung hãn, bất quá nó còn chưa tới Nhật Nguyệt đỉnh phong, tự bạo miếng thần văn để lấy năng lượng thì rất phù hợp.
Đến tận đây, Tô Vũ đã có được ba thần văn Nhật Nguyệt.
Mà Liễu Văn Ngạn thì còn thừa lại 11 viên thần văn.
Được rồi, đến lúc này thì ông không còn quan tâm nhiều ít nữa. 11 viên thần văn, lưu lại một hai cái trọng yếu nhất là được, còn lại thì lần này sẽ tùy thời mà phá toái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104955/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.