Đã muốn loạn, vậy thì phải càng loạn càng tốt.
Tô Vũ quay người rời đi, tìm một địa phương vắng vẻ không có ai, sau lưng chỉ có hai Tử Linh vẫn lẽo đẽo đi theo.
Tô Vũ quyết đoán, trực tiếp đưa tay đấm ra một quyền, không có tử khí uy hiếp thì hai tên Tử Linh Đằng Không này chỉ là thứ rác rưởi.
Ầm ầm!
Hai đầu Tử Linh bị hắn đánh nổ!
Mà sau một khắc, bốn phía lại xuất hiện 4 đầu Tử Linh, trong đó còn có một đầu là Lăng Vân. Mấy con Tử Linh này vừa xuất hiện liền cấp tốc chuyển động, xem xét khắp nơi, bộ dáng vừa hoang mang vừa nghi hoặc.
Người giết Tử Linh đâu rồi?
Không có a!
Mà Tô Vũ thì vẫn bất động thanh sắc, chỉ lo cúi xuống nhặt hai tấm cổ thành lệnh, tuy rằng đẳng cấp rất thấp nhưng sau này vẫn sẽ còn có tác dụng.
Hắn không quản đám Tử Linh vừa mới tới, bọn gia hỏa này đều là kẻ thiểu năng, không cần bận tâm nhiều.
Nhưng trong lòng thì nổi lên tâm tư, thú vị!
Xem ra giết càng nhiều Tử Linh thì trong thành sẽ càng bổ sung thêm gấp bội Tử Linh nữa.
Liệu có thể dẫn xuất ra một vài Tử Linh cực kỳ cường hãn hay không?
Hủy diệt cả cái cổ thành này!
Đương nhiên hắn không sợ, hắn bây giờ cũng là một thành viên trong đội ngũ Tử Linh.
Vả lại giết Tử Linh còn có thể thu thập được tinh huyết và cổ thành lệnh!
Đều là đồ tốt!
Tô Vũ dường như tìm được con đường phát tài, trong lòng vui vẻ hẳn. Mặt khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817827/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.