Chương trước
Chương sau
Tô Vũ lần nữa thôn phệ một giọt tinh huyết
Nguyên khiếu nghịch chuyển!
Giờ khắc này, 360 nguyên khiếu bỗng nhiên vân chuyển đảo ngược, thân thể Tô Vũ đột ngột trở nên khô gầy như kẻ suy dinh dưỡng, ánh mắt lộ ra một vệt tử khí, khiếu huyệt vốn dĩ vận chuyển đều là nguyên khí, giờ phút này trong nháy mắt đều biến thành tử khí.
Tô Vũ giật mình, vội vàng giải trừ trạng thái!
"Được rồi... hại thân thể quá!"
Chỉ vẻn vẹn vài giây mà hắn dường như mới trải qua một cơn bệnh nặng liệt giường, Tô Vũ mau chóng thôn phệ Thiên Nguyên khí để khôi phục, rất lâu sau mới phun ra một ngụm máu đen, vừa rồi khi nghịch chuyển nguyên khiếu thì hắn đã tổn thương tới chính mình, thế nhưng cũng phát hiện một hiện tượng hết sức kỳ quái.
Công pháp này không phải là công pháp mở ra bao nhiêu khiếu như thông thường.
Mà là ngươi có bao nhiêu khiếu thì nó đều có thể giúp ngươi nghịch chuyển một loại công pháp.
Có thể xem là một loại công pháp phụ trợ, mà đây lại là nguyên quyết cơ bản của Tử Linh tộc.
Điều này đại biểu cho cái gì?
Đại biểu những Tử Linh đó vốn đã mở ra khiếu huyệt, nhưng bởi vì khai khiếu khác biệt cho nên khi nghịch chuyển thì thực lực mới không giống nhau?
"Cho nên, đám Tử Linh này có khả năng thật sự chính là người chết chuyển đổi qua, bởi vì những người chết kia vốn đã có khiếu huyệt. Tử Linh tộc giao phó cho bọn hắn năng lực nghịch chuyển khiếu huyệt, bộc phát ra tử khí..."
"Chỉ là quá hại thân!"
Mới Đằng Không cảnh mà thôi, nếu là Sơn Hải cảnh thì mình còn có thể nghịch chuyển trở về được sao?
Cảm giác giống như Dương Khiếu, đều là một loại thủ đoạn tự mình ngược mình.
"Khoan đã... nếu ta giả mạo Tử Linh thì như thế nào?"
Phiền toái nhất hiện tại chính là Tử Linh một mực đi theo hắn.
Nhưng nếu hắn có thể giải quyết phiền toái này thì sao?
Nếu hắn nghịch chuyển nguyên khiếu, có thể giả mạo thành Tử Linh được không?
Để bọn người kia nghĩ lầm rằng mình cũng là Tử Linh, từ đó sẽ không tìm mình gây phiền toái nữa?
Nếu là như vậy, những người khác bị Tử Linh uy hiếp mà mình thì lại không cần lo... nghĩ thôi đã thấy cực kỳ khủng khiếp!
Vậy mình cứ trêu chọc càng nhiều Tử Linh, làm cho cả cổ thành đều là Tử Linh, sau đó chính mình lại giả mạo Tử Linh... dù sao mình không có việc gì, những người khác thì lại xong đời!
Càng nghĩ, ánh mắt Tô Vũ lại càng phát sáng!
Nguyên khiếu nghịch chuyển, đây là một loại công pháp mới, hắn vừa mới nghịch chuyển một lần, vấn đề không lớn, nếu nghịch chuyển nữa thì cũng dễ dàng, không cần phải dùng tinh huyết.
Còn về tinh huyết Sơn Hải cảnh thì chỉ có thể nói là giúp hắn có thể bộc phát ra tử khí Sơn Hải cảnh để tập kích.
Mặt khác thì cũng không có ảnh hưởng gì.
"Giả mạo Tử Linh..." Tô Vũ thì thào một tiếng, hình như ta đã nắm giữ được chân lý mới rồi!
Tòa thành cổ này mạnh nhất không phải Thành Khải, không phải Ma Đa Na, không phải thành chủ, không phải người khác, mà là đám Tử Linh, đây mới là căn bản của cổ thành, biến chính mình cũng thành Tử Linh, vậy mình còn sợ cái gì nữa?
Hắn đưa tay túm Cục lông nhỏ xuống, dặn dò: "Cục lông nhỏ, ngươi ở lại trong phòng này đợi, ta chuẩn bị đi ra ngoài một chuyến! Ta rời đi, phòng không có ai thì sẽ biểu hiện ra không có người, ngươi phải ở lại đây vờ như bên trong có người!"
"Ngươi muốn bỏ ta lại sao?"
Cục lông nhỏ không nguyện ý, một Cục lông ở lại đây thì sợ lắm.
"Bớt nói nhảm, ta sẽ cố gắng sớm trở lại! Ta muốn ra ngoài thử xem hiệu quả chút thôi!"
Tô Vũ đứng dậy, mở miệng nói: "Ta muốn dẫn dụ thêm chút Tử Linh tới ngăn cửa! Gây ra hỗn loạn! Bọn chúng đều cho là ta chỉ có một mình thôi, ta đi rồi mà nơi này còn có người, bọn chúng sẽ không suy nghĩ nhiều!"
Tất cả mọi người đều nghĩ Tô Vũ chỉ một mình tới cổ thành, kỳ thật không phải, còn có một gia hỏa không phải là người nữa, thế nhưng cái tên này vẫn được tính là sinh linh, lại còn là Cổ tộc.
Khi hắn lẻn ra ngoài, những tên kia thấy trạng thái căn phòng không chuyển đổi sang phòng trống thì sẽ không phát giác gì.
Hắn muốn thử hiệu quả chuyển đổi sang Tử Linh.
Nếu có thể đi, có thể giấu diếm được những Tử Linh đó... Tô Vũ kích động, ta sợ gì nữa chứ?
Đệch!
Nếu như có thể, bọn gia hỏa kia thấy Tử Linh đều chưa hẳn dám động thủ, ta mẹ nó cứ tiến lên một đao liền chém chết sạch!
Thần văn chữ “Tĩnh” khởi động, che giấu sát cơ.
Dù cho có một chút thì Tử Linh mang sát cơ cũng là điều quá bình thường.
Ánh mắt Tô Vũ sáng đến dọa người, hắn đã phát hiện ra một thứ không tầm thường, mạnh hơn nhiều so với cơ duyên trong cổ ốc gì đó, Liệp Thiên các đúng là rất tốt, lần này tiêu tiền thật đáng giá!
Hắn không thể mang theo Liệp Thiên bảng, miễn cho lại bị định vị, tốt nhất là để cho Cục lông nhỏ ở nhà tự giữ lấy.
Gây ra hỗn loạn sao?
Lòng Tô Vũ hơi động, bỗng nhiên điên cuồng công kích toàn bộ căn phòng.
Trong phòng có một số thứ gì đó không thể đánh nổi, một số đồ lại trực tiếp nát tan.
Mà giờ khắc này, ngoài cửa lập tức có nhiều thêm mấy thân ảnh Tử Linh.
Ầm ầm ầm ầm...
Cửa phòng bị đập vang dữ dội.
...
"Tô Vũ điên rồi à?"
Bên ngoài, mấy người cũng trợn tròn mắt, Tô Vũ đang làm trò gì thế?
Hắn đã đưa tới bao nhiêu Tử Linh rồi?
Chẳng lẽ bị Liệp Thiên các lừa một vố nên nổi điên phá hủy nhà cửa?
Giờ phút này, toàn bộ cửa phòng Tô Vũ đều bị Tử Linh chiếm cứ!
Mà số lượng Tử Linh ở phía ngoài vẫn còn đang liên tục tăng thêm.
30 con, 31 con...
Cánh cửa kia bị chúng đập rầm rầm, nếu không phải nơi này là vòng 18 thì có lẽ phòng Tô Vũ đã sớm bị Tử Linh công phá.
Thành Khải cũng chú ý quan sát, nhìn một hồi, Thành Khải cắn răng nói: "Hay là hắn muốn dẫn tới hàng loạt Tử Linh, thừa cơ chạy trốn?"
Đạo Thành cau mày phản bác: "Dẫn tới quá nhiều, dù cho hắn có Thiên Nguyên khí để tiêu hao thì với số lượng lớn Tử Linh đi theo hắn thế kia, chỉ chốc lát sau hắn cũng sẽ bị ăn mòn thành thây khô!"
Mà đúng vào thời khắc này, cửa ra vào bỗng nhiên mở rộng.
Một ánh đao phóng ra!
Ầm ầm một tiếng!
Vài con Tử Linh bị đánh bay.
"Đập chết tụi mày!"
Tiếng hét phẫn nộ của Tô Vũ vang lên, sau một khắc, cửa ra vào lập tức đóng kín lại.
Đám Thành Khải giật mình, có điều nhìn kĩ lại thì cửa ra vào đã bị đóng kín, tấm bảng gỗ ngoài cửa vẫn thể hiện là có chủ.
"Đồ điên!"
Thành Khải không thể không nói Tô Vũ đúng là thằng điên.
Trêu chọc Tử Linh không nói, còn dám mở cửa tập kích, cái tên này điên cuồng quá rồi!
Vài đầu Tử Linh bị đánh bay lại lắc lư đứng lên, bốn phía có thêm mấy con Tử Linh, vô thanh vô tức mà nhiều thêm là điều rất bình thường. Tô Vũ điên rồi, bỗng nhiên ra tay với Tử Linh, không nhiều thêm mới là lạ!
Mà không ai chú ý tới trong đám Tử Linh kia có một con Tử Linh hơi khác thường.
Tô Vũ rất giống Tử Linh!
Thiên phú kỹ của Ảnh tộc khiến cho hắn thoạt nhìn như cái bóng.
Có điều Tử Linh đều là loại hình dáng này.
Trên thân hắn còn có tử khí tràn lan nên nhìn qua cũng không khác Tử Linh chân chính cho lắm.
Tĩnh, Biến, Liễm Tức thuật cùng với thiên phú kỹ đều giúp Tô Vũ che mắt người ngoài. Nhưng trên thực tế vẫn còn có chút chênh lệch mỏng manh. Tử Linh là vật chết, ánh mắt tràn ngập tử khí nặng nề.
Mà ánh mắt Tô Vũ thì nhiều thêm một chút lệ khí.
Nhiều thêm một chút khí tức người sống!
Điểm này không ai chú ý tới, cũng không ai sẽ cố ý nhìn chằm chằm vào đôi mắt Tử Linh, bao gồm cả đám Tử Linh phụ cận cũng không để ý tới vị đồng bạn mới này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.