Hơn mười phút sau, Tô Vũ đi tới hang ổ của Huyền Khải nhất tộc.
Dưới bóng đêm, mấy vị thủ vệ vẫn đang canh gác, bất quá không giống với ban ngày, trước đó họ đứng ở ngoài cửa, hiện tại tuy rằng đại môn vẫn mở rộng như trước, nhưng mấy tên kia lại đứng ở bên trong.
Hiển nhiên, mấy tên này cũng sợ hãi ban đêm.
Gặp được nguy cơ thì chúng có thể kịp thời đóng cửa.
Cửa trong vòng 24 sẽ không dễ dàng bị mở ra.
Tô Vũ hóa thành gió, nhẹ nhàng phất qua, thủ vệ chỉ là Đằng Không, muốn phát hiện hắn thì gần như không có khả năng.
Một cái chớp mắt, Tô Vũ đã tiến vào đại viện.
Đại viện này không nhỏ, sau khi vào cửa là một cái sân vườn, bốn phía đều có gian phòng, lúc này Tô Vũ cũng cảm ứng được rõ ràng.
Thì ra còn có 1 vị Sơn Hải tọa trấn ở đây, cộng thêm 3 vị Lăng Vân cảnh, 12 vị Đằng Không.
Huyền Khải nhất tộc bỏ ra tiền vốn trong cổ thành thật sự không nhỏ.
Trước sau có tổng cộng 6 vị Sơn Hải, 20 vị Lăng Vân, thực lực như vậy tại Đại Hạ phủ có thể thống lĩnh một nhánh đại quân mười vạn người.
"Giết người trong nhà, đóng cửa lại rồi thì Tử Linh còn tiến vào không?"
Tô Vũ không xác định.
Chưa từng thử qua!
Có lẽ là có, có lẽ là không, bao gồm cả tư liệu Liệp Thiên các đưa đều không nhắc đến vấn đề này.
Tô Vũ nghĩ đến đây, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn ở ngay cửa ra vào đâm rách lòng bàn tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817800/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.