66 bước, 70 bước...
Cổ thành thông thường có quá ít người hướng tới.
Mà Tô Vũ lúc này đã bước dần vào trong cổng thành, dù có người đi ngang qua thì cũng không để ý đến hắn, ban ngày cơ hồ không ai nhìn thấy hắn, có người thấy được thì cũng không muốn xen vào việc của người khác.
Bởi vì trông Tô Vũ đi quá gian nan!
Cho dù ai bắt gặp thì cũng cảm thấy gia hỏa này rất nhanh sẽ không chịu nổi!
90 bước!
Khi Tô Vũ đi đến bước thứ 90, bên ngoài, thủ vệ Sơn Hải than nhẹ một tiếng.
Gia hỏa này... Mang đến cho gã một cảm giác còn đáng sợ hơn cả Ma Đa Na.
Thiên phú thì gã khó mà nói.
Thực lực cũng không dễ bàn.
Nhưng nghị lực bất khuất, nhiều lần nhìn như muốn té ngã lại rất nhanh đứng lên, tiếp tục bước tiếp đã khiến gã bị chấn động.
Gia hỏa như thế bất kể có phải là Tô Vũ hay không thì cũng có sao?
Quan trọng lắm à?
Gia hỏa này nếu mà không chết thì tốt nhất đừng trêu chọc.
Rất đáng sợ!
Thiên tài đi qua cổng thành rất nhiều, trong một năm cũng phải có chừng 3 - 5 người, nhưng nhiều năm như vậy, tuy rằng đã có rất nhiều người tới, nhưng lại rất hiếm ai làm cho nam tử rung động đến thế.
Thật sự, từ bước đầu tiên, gã lần lượt đề cao sự mong đợi của mình.
Ngươi có thể đi 10 bước, đi 20 bước, đi 30 bước...
Khi Tô Vũ đi đến 90 bước thì gã đã không còn trông chờ cái gì nữa, chỉ biết gia hỏa kia rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817784/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.