Chương trước
Chương sau
Tiểu Kim Long lúc bấy giờ nổi lên khỏi mặt đất, thanh âm rất lớn, tò mò hỏi: "Tô Vũ là ai?"
Nó thật sự không biết!
Dù là Thôi Lãng thì cũng nhờ lần này mới biết, hiện tại bỗng nhiên toát ra một tên Tô Vũ, nó không biết a.
Kẻ không biết đâu chỉ mình nó!
Vào thời khắc này, nơi xa, một thân ảnh hiển hiện, kẻ vừa tới đeo mặt nạ, trên mặt nạ in một vài đồ án tựa như trời xanh vỡ ra.
"Hỗn đản Liệp Thiên các!"
Có người nhìn về phía bên kia, ánh mắt cảnh giác.
Vị cường giả Liệp Thiên các nọ có thanh âm cổ quái, như ẩn như hiện: "Chư vị đừng mang địch ý như vậy, ta không có ý đối địch với chư vị, chư vị hiếu kì về Tô Vũ, Liệp Thiên các cũng thế! Chư vị có lẽ không hiểu nhiều về Tô Vũ, vậy để ta giải thích một hai cho mọi người nghe!"
"Hắn là thành viên của Nhân cảnh Đại Hạ phủ, 19 tuổi! 18 tuổi bắt đầu khảo nhập Nhân cảnh Đại Hạ phủ Đại Hạ Văn Minh học phủ, gia nhập đa thần văn nhất hệ. Khi nhập học hắn là Khai Nguyên cảnh! Bái sư Bạch Phong, Bạch Phong thì có lẽ mọi người không biết, nhưng người này khi còn ở trung đẳng học phủ thì đã từng bái sư Liễu Văn Ngạn, mọi người hẳn là nhận biết!"
Lời này vừa nói ra, không ít người kinh ngạc, cái này thì họ biết!
Danh khí không nhỏ!
Đương nhiên, Liễu Văn Ngạn chưa từng lên Liệp Thiên Bảng, nhưng sư phụ của ông thì không ai lại không biết, không người nào không hay.
Đại Hạ Văn Minh học phủ, Phủ trưởng đời thứ năm Diệp Bá Thiên!
Nhật Nguyệt giết vô địch!
Ông từng bảo trì hạng nhất trọn vẹn 20 năm trên Liệp Thiên Bảng, đây cũng là cực hạn, 20 tuổi lên bảng, 22 tuổi đăng đỉnh bảng danh sách, cả đời ông tao ngộ vô số tập sát, mãi cho đến hơn 40 tuổi hạ bảng thì vẫn không ai có thể giết được ông.
"Đồ tôn của Diệp Bá Thiên!"
Có sinh linh rung động, rung động hơn cả khi nghe về hậu duệ của vô địch. Vô địch thì không hiếm thấy, nhưng Nhật Nguyệt giết vô địch... đến nay chỉ có mỗi Diệp Bá Thiên.
Có người tại Nhật Nguyệt cũng dám chiến vô địch, dám chiến nhưng không có nghĩa là có thể thắng, sẽ không phải chết.
Có thể thắng cũng không có nghĩa là có thể giết.
Nhật Nguyệt có thể giết vô địch thì Diệp Bá Thiên chính là vị đầu tiên và duy nhất đến tận bây giờ!
Thiên tài mạnh hơn nữa cũng rất khó làm được chuyện Nhật Nguyệt giết vô địch, điều này đại biểu thực lực của đối phương đã áp đảo vô địch cảnh thì mới có thể đánh giết.
Vị Liệp Thiên các nọ tiếp tục nói: "Tô Vũ gia nhập Đại Hạ Văn Minh học phủ chưa tới nửa năm thì tiến vào hạng nhất Bách Cường Bảng, giết chết học viên hạng nhất nguyên bản của Bách Cường Bảng khi ấy..."
Là kẻ hung hãn!
Mọi người nghe cứ tựa như nói giỡn, Đại Hạ Văn Minh học phủ vẫn có chút danh khí, đệ nhất Bách Cường Bảng cũng không phải kẻ yếu, mặc dù đối với bọn hắn mà nói Bách Cường Bảng chỉ đều là học viên chưa Đằng Không, không tính là gì.
"Đánh giết đệ nhất Bách Cường Bảng khi ấy xong, nửa đường xảy ra một chút biến cố, Tô Vũ chạy trốn khỏi Đại Hạ phủ, tại Tinh Lạc Sơn lừa giết hai vị cường giả Nhật Nguyệt, lừa giết nhiều vị Sơn Hải cảnh, tự mình giết chết Lăng Vân thất trọng cảnh... hết thảy chuyện này chỉ xảy ra sau khi hắn nhập học chừng nửa năm."
Tiếng thán phục vang lên khắp Thiên Đoạn cốc!
Tiểu Kim Long nghe đến nghẹn họng nhìn trân trối!
Nó không lo lắng đối phương là người Liệp Thiên các, vội vàng xáp lên hỏi: "Hắn còn giết được Nhật Nguyệt ư?"
Người của Liệp Thiên các thản nhiên đáp: "Không phải tự giết, là hắn cố ý dẫn dụ đối phương tập sát mình, Phủ chủ Đại Minh phủ Chu Thiên Đạo tự mình đón hắn đến Đại Minh phủ. Vì hắn mà ở Tinh Lạc Sơn không tiếc đắc tội đơn thần văn nhất hệ, giết chết cường giả Nhật Nguyệt Kim Vũ Huy..."
"Lại về sau, Tô Vũ gia nhập Đại Minh phủ, gia nhập Đại Minh Văn Minh học phủ. Hắn lần lượt công bố nhiều bản công pháp cực kỳ nổi danh, chẳng hạn như « Song Ngô Hợp Khiếu Pháp », « Nguyên Thần văn quyết », « Nguyên Thần Khai Khiếu quyết »... vân vân. Hắn sáng lập sở nghiên cứu Nguyên Thần, mấy tháng trước hắn đã đánh bại đỉnh cấp thiên tài Đan Hùng của Nhân cảnh!"
"Đan Hùng?"
Có sinh linh ngoài ý muốn thốt lên: "Là gã! Tên kia từng tới Chư Thiên chiến trường, Liệp thiên tứ bảng có tên của gã không?"
"Có, thứ 9 Hoàng Bảng, gã từng tới một lần, rất nhanh lại rời đi."
"..."
Cũng có người biết đến Đan Hùng, gã từng tới nơi này, từng giết thiên tài, nhưng không ở lại bao lâu thì đã rời đi.
Dù là như thế, đối phương vẫn là hạng 9 Hoàng Bảng, có thể thấy được thiên phú và thực lực rất mạnh.
Người của Liệp Thiên các tiếp tục nói: "Đúng thế, mấy tháng trước Tô Vũ đánh gục Đan Hùng, kém chút đánh chết người. Nhân cảnh đỉnh cấp cường giả Chu Phá Long tự mình ra mặt cứu Đan Hùng, Tô Vũ phá 144 khiếu, bản thân bị trọng thương, nghe nói trong khi dưỡng thương, phủ trưởng Đại Minh Văn Minh học phủ Ngưu Bách Đạo đã đích thân hộ đạo cho hắn... Mà Thôi Lãng lại là đệ tử của Ngưu Bách Đạo."
Lời này vừa nói ra, Tiểu Kim Long nhịn không được hỏi: "Phá 144 khiếu là có ý gì?"
"Ồ, ta chưa nói sao?"
Vị Liệp Thiên các nọ thần bí đáp: "Tô Vũ mở hơn 300 nguyên khiếu, khả năng là đã đạt đến 360 cái, điểm này thì không biết thực hư. Về Thần khiếu, nghe nói hắn cũng mở ra 100 cái trở lên, cụ thể bao nhiêu thì không biết, thần văn mà hắn phác họa là 20 viên, thậm chí là vượt qua 20 viên, cụ thể cũng không rõ..."
"Cái này... chỉ trong một năm?"
Tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người, ngươi nói 10 năm thì chúng ta liền nhận, thiên tài như thế vẫn có, không hề ít.
Nhưng một năm thì không có cách nào tin tưởng.
"Không sai, một năm!"
Người đeo mặt nạ kia tính toán một thoáng, cười nói: "Không, còn thiếu 20 ngày nữa, mùng 1 tháng 8 An Bình lịch mới là ngày nhập học, hôm nay dựa theo Nhân cảnh An Bình lịch để tính thì mới chỉ là mùng 6 tháng 7."
"..."
Im ắng!
Rất nhanh, có người trầm giọng chất vấn: "Là vì di tích vô địch sao?"
"Đúng thế!"
Người đeo mặt nạ cất giọng nói: "Hẳn là như thế, nghe đồn Tô Vũ đã phát hiện di tích vô địch ở Nhân cảnh cho nên mới có hôm nay, nhưng dù là như vậy thì cũng vô cùng ghê gớm!"
Sở hữu di tích vô địch vậy thì cũng phải xem vận khí, xem thiên phú của ngươi.
Thiên tài, ai mà không có kỳ ngộ?
Không có kỳ ngộ thì còn gọi là thiên tài sao?
Tô Vũ thu được di tích, chỉ có thể nói kỳ ngộ của hắn quá mạnh, cơ duyên quá mạnh, đây cũng là một phần của thiên tài, thiên tài không tùy tiện ra đường nhặt tiền thì có thể gọi là thiên tài à?
Giờ khắc này, tất cả mọi người ít nhiều đã hiểu hơn về Tô Vũ.
Tiểu Kim Long vội vàng khẳng định: "Hắn chính là Tô Vũ!"
Lúc Tô Vũ giết Lôi Tuyệt, nó đang ở phụ cận!
Lúc Lôi Tuyệt sắp chết đã hỏi Tô Vũ, rốt cuộc hắn có phải Tô Vũ hay không, hắn đã nhận, Tiểu Kim Long thấy được, cũng nghe được!
Đó chính là Tô Vũ!
Tô Vũ 19 tuổi!
Người của Liệp Thiên các vội vàng dò hỏi: "Vô Ưu đại nhân biết ư?"
"Muốn tin hay không thì tùy, đó chính là Tô Vũ!"
Tiểu Kim Long đáp chắc nịch, ngươi không tin thì kệ ngươi, nó cũng lười giải thích.
Giờ khắc này, mọi người nhìn về phía tây, có một số thiên tài ngo ngoe muốn động.
Mà ngay một khắc ấy, hư không chấn động.
Bảy tám vị cường giả dồn dập xuất thủ với người đeo mặt nạ kia.
Nói xong rồi thì cũng nên tiễn ngươi lên đường!
Thực lực gia hỏa ở Liệp Thiên các đều không yếu, thiên phú cũng mạnh, ngu sao mà không giết!
Bao gồm cả Long Chiến, An Mân Thiên, Thiên Đạc...
Nhiều vị cường giả cùng nhau xuất thủ!
Bọn gia hỏa này liên thủ thì Sơn Hải ngũ lục trọng đều phải chết, thất trọng cũng có thể chiến, chiến cũng có nắm chắc giết được, dù sao đều là cường giả của Thập cường chủng tộc.
Người đeo mặt nạ kia mỉm cười, mặc dù không nhìn thấy bộ dáng nhưng mọi người vẫn cảm nhận được y đang cười.
Sau một khắc, một cột sáng tiếp dẫn hiện ra, người đeo mặt nạ này trong nháy mắt đã biến mất, trước khi đi y còn lớn tiếng nói: "Hoan nghênh mọi người gia nhập Liệp Thiên các, Liệp Thiên các sẽ vì mọi người cung cấp tin tức và phục vụ toàn diện nhất!"
Dứt lời, người đã biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.