Phía trước.
Tô Vũ tiếp tục ẩn giấu, hắn cũng không tức giận.
Hắn yên lặng hấp thu ban thưởng, trong lòng thầm vui vẻ, cuối cùng cũng được ban thưởng ý chí lực, tức chết người đi được, trên đường đi hắn đã giết bảy tám gia hỏa, tích lũy lại mới được cho một lần ban thưởng.
Còn may là được nhận ý chí lực.
Cục lông nhỏ kháng nghị, nó cũng muốn ăn, có điều lại bị Tô Vũ trực tiếp dùng búa lớn nện bay, chút ý chí lực này đều được hắn cung cấp toàn bộ cho chữ "Lôi".
Nhưng mà hấp thu kết thúc, thần văn vẫn không hề tấn cấp.
Tô Vũ hết sức phiền muộn!
Tứ giai thần văn thật sự quá khó.
Tới hiện tại hắn cũng không có mấy viên tứ giai thần văn. Chữ “Âm”, “Máu”, “Hỏa”, “Biến” thì đều là tứ giai, mặt khác thì vẫn chưa đạt tới, thần văn của hắn tấn cấp quá chậm.
Hắn đã hấp thu một đống lớn Nhật Nguyệt thần văn!
"Không đến tứ giai, lôi đình suy yếu không nhiều, nếu giao thủ với gã Lôi Tuyệt thì chắc chắn sẽ bị gã một lôi giật run! Cứng ngắc cả người!"
Ý chí lực của hắn cũng không đủ cường đại, tên kia chính là Lăng Vân cửu trọng.
Không cần ý chí lực mạnh cỡ nào, tên kia đánh xuống một kích thì ý chí lực cũng phải vỡ tan, Tô Vũ không muốn bị Lôi Tuyệt giật chết.
"Tứ giai thần văn..."
"Tốt nhất là tìm mấy tên Văn Minh sư giết một lượt!"
Giết Văn Minh sư, phá nát thần văn đối phương, hấp thu dư vị thần văn cũng được.
Nhưng đến hiện tại, Tô Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817754/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.