Bên ngoài.
Tô Vũ cảm ứng một hồi, bốn phía không có người, hắn không giả làm Thủy Nhân nữa, thân phận Thủy Nhân quá lộ liễu, không ít người đều sẽ nhìn chằm chằm hắn.
Không sử dụng thiên phú kỹ, rất nhanh, Tô Vũ đã hóa thành dáng vẻ của Thôi Lãng.
Mặc dù lúc này nhân tộc cũng bị người ngoài nhìn chằm chằm, thế nhưng dù sao vẫn mạnh hơn so với thân phận Thủy Nhân, nhân tộc giả làm nhân tộc còn dễ nói, giả thành dị tộc sẽ tạo ra phiền toái không nhỏ.
Giả nhân tộc thì đó là đặc hiệu của thần văn.
Giả thành dị tộc, vậy không còn đơn thuần là do thần văn nữa, mà hắn sẽ bại lộ rất nhiều thứ.
"Ta lại là Thôi Lãng!"
Tô Vũ cười khẽ, thế cũng tốt, bao gồm cả ở Liệp Thiên bảng hắn cũng là Thôi Lãng, từ đó sẽ có thể giảm bớt rất nhiều hoài nghi.
Chỉ là nơi đây có không ít cường giả!
Hắn có thể cảm ứng được rất nhiều vị Sơn Hải cảnh.
Nhật Nguyệt thì tạm thời không thấy, không biết là chưa tới hay là còn ẩn giấu ở rất xa.
Hoặc là nói, giữa Nhật Nguyệt với nhau có cái gì đó hạn chế?
Hay là Thiên Đoạn cốc có áp chế gì đối với Nhật Nguyệt?
Chuyện này thì hắn không quá rõ ràng.
Hắn chỉ biết là ở Dục Hải bình nguyên, Nhật Nguyệt rất ít bùng nổ chiến đấu, đại bộ phận đều là cấp bậc dưới Nhật Nguyệt.
Đương nhiên, Thần Ma cường tộc thì không dễ chọc.
Đối với các cường giả đại tộc này, Chiến giả Đằng Không cảnh tới được đỉnh phong, sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817739/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.