"Cút đi!" Tô Vũ trực tiếp mắng: "Giúp cái rắm, xéo đi, ngươi dám cản đường, muốn tìm cái chết à?"
"..."
Ngơ ngẩn!
Gã Thổ dân chửi ‘mẹ nó’ trong bụng!
Ôi đệt!
Ta biết ngay ta không nên ở cùng một chỗ với hắn mà, ta thật là khờ, ta lại cứ muốn ngu ngốc tạo thành phe với tên điên này làm gì?
Nữ tử Lam Ảnh kia cũng sững sờ, nụ cười khựng lại, "Vị Thủy Linh tộc đạo huynh này, ta và ngươi có thù à?"
Thủy tộc không phải là người có tính tình ôn hòa sao?
Cái tên này là Thủy Linh tộc chứ đâu phải Hỏa Linh tộc a?
Tô Vũ không khách khí nói: "Xéo đi, nghe là biết các ngươi không có hảo ý, liên hợp với chúng ta để giết Nhân tộc Hoàng Đằng, thủ tiêu Hoàng Đằng, sau đó sẽ lập tức giết chúng ta, loại sự tình này có ai mà không biết, không có việc gì thì xem nhiều sách vào! Ta không muốn làm bạn với Ma tộc các ngươi, danh tiếng của Ma tộc còn tệ hơn Nhân tộc, đừng cho là ta không biết các ngươi suy nghĩ cái gì, chuyện mượn đao giết người thích tìm ai thì tự tìm đi! Còn cản đường thì ta cùng Thổ huynh sẽ hợp lại giết ngươi, Lăng Vân tam trọng vừa vặn để cho ta thử nghiệm!"
"..."
Gã Thổ dân không lên tiếng, trong lòng gã lại thầm mắng.
Bất quá lời của hắn cũng có mấy phần đạo lý.
Mượn đao giết người, mơ đẹp quá.
Uy tín của Ma tộc hoàn toàn không ra sao cả.
Mà Tô Vũ bên kia lại lần nữa mắng: "Ta từng gặp một tên Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817737/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.