Tô Vũ đang trốn trong lòng đất, đấm từng quyền một, đánh cho giáp chiến sĩ không ngừng chấn động.
Lửa đốt, sấm đánh, búa lớn liên tục oanh kích.
Răng rắc!
Dường như có thứ gì đó đã vỡ ra, Thanh Khải trong cơn mơ màng, biển ý chí của gã đã bị búa lớn đánh chia năm xẻ bảy, mất mệnh đương trường.
Đúng lúc này, phía trên đầu Tô Vũ đang trốn trong lòng đất hiện ra một đám mây nhỏ.
Vượt cấp giết người!
Thanh Khải là cường giả Lăng Vân thất trọng, nhưng thực lực không bằng Hồng Khải, dù thế thì gã vẫn là thiên tài, bị Tô Vũ vượt cấp chém giết nên Tô Vũ nhận được thiên địa ban thưởng.
Tô Vũ ngẩng đầu nhìn lướt qua, thấy đám mây nhanh chóng chui vào trong cơ thể mình, hắn cảm ứng một chút, phía sau có tiếng xé gió truyền đến.
Đám Hồng Khải đã đuổi tới!
“Khốn kiếp!”
“Đáng chết!”
“Nhân tộc, ngươi chết chắc rồi!”
Hồng Khải giận dữ, thiên địa ban thưởng xuất hiện, Thanh Khải nhất định là đã chết!
Dưới đất, Tô Vũ nhíu mày, đám mây nhỏ nhanh chóng chui vào trong cơ thể, không thể ngăn cản.
Nhưng cảm ứng một phen... Tô Vũ không khỏi phun tào mắng: “Rác rưởi!”
Là một ít Thiên Nguyên khí, lượng tầm ba phần Thiên Nguyên Quả, vậy không phải rác rưởi thì là cái gì?
Có lẽ những người khác sẽ vui vẻ, mà Tô Vũ thì không.
Cũng không xảy ra chuyện khó hấp thu kịp, mỗi ngày hắn hấp thu đâu chỉ ba phần, nguyên khí không phản ứng quá lớn, khiếu huyệt chấn động một chút, Thiên Nguyên khí đã bị hấp thu hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817730/chuong-1278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.