Chương trước
Chương sau
Công thẩm đến đây là kết thúc.
Nhưng mà ảnh hưởng phía sau cuộc công thẩm này lại cực lớn, mấu chốt nhất nằm ở những lá phiếu kia. Phái chủ chiến rơi vào thế hạ phong, điều này cũng đại biểu cho ý chí của Nhân cảnh, giờ phút này, Nhân cảnh không muốn khai chiến!
Tin tức hôm nay truyền đi, vạn tộc chắc chắn sẽ sớm biết chuyện Nhân cảnh chưa sẵn sàng để toàn diện khai chiến!
Ở đây có nhiều người như vậy, ai biết Vạn Tộc giáo đồ có là kẻ nào trà trộn trong đây hay không?
...
Mà vào thời khắc này, bên trong Tu Tâm các, Vạn Thiên Thánh thở hắt ra, may mắn, may là Tô Vũ còn chưa tới Lăng Vân.
Ông phát hiện việc nhìn trộm tương lai chưa hẳn đã vô dụng.
Tốt xấu có thể biết một chút, chỉ cần Tô Vũ chưa tới Lăng Vân thì đại chiến vẫn chưa thể bùng nổ, có lẽ chính hắn sẽ là cái cốt chỉ hướng gió.
"Còn tốt, còn tốt!"
Hết thảy vẫn còn nằm trong khống chế của ông.
Ông đã hao phí trăm năm tuế nguyệt, không có khả năng chỉ nhìn thấy được sự kiện sẽ diễn ra vào mấy tháng sau. Bây giờ Tô Vũ vẫn còn kẹt tại Đằng Không cửu trọng!
Có điều cũng không còn lâu nữa, có lẽ Nhân tộc chỉ còn thời gian chuẩn bị thêm vài năm nữa mà thôi.
...
Trong đại điện, Diệt Tằm vương bỗng nhiên cất tiếng: "Tiểu Nhị, Long Võ lúc nào mới trở về? Đây là chuyện lớn, lúc này hắn không nên chạy loạn, bên ngoài cũng không an toàn. Trước mắt thì Long Võ cùng Phá Long là hai người dễ gặp nguy hiểm nhất, có phải Long Võ ra Chư Thiên chiến trường rồi hay không?"
Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt toàn bộ đại điện lần nữa yên tĩnh trở lại.
Hạ Hầu gia khẽ nhíu mày, nhàn nhạt đáp: "Diệt Tằm vương, Long Võ vẫn đang bế quan còn gì."
Về chuyện đối phương gọi mình là Tiểu Nhị thì y hoàn toàn coi như không nghe thấy.
Diệt Tằm vương nhíu mày nhìn Hạ Hầu gia, hồi lâu sau mới gật đầu đáp: "Ta hiểu rồi, ta chỉ là muốn nhắc nhở Long Võ không nên quá tùy hứng! Lúc này, Nhân cảnh đang rung chuyển, Chư Thiên cũng rung chuyển, tốt nhất Long Võ nên chuyên tâm bế quan thật tốt, hiểu chưa?"
"Hiểu rõ, dĩ nhiên hiểu rõ!" Hạ Hầu gia nở nụ cười lấy lệ.
Đại Hán vương cùng Đại Tống vương tiếp tục diễn vai người đi mua xì dầu (1),không ai lên tiếng.
Hạ Long Võ vẫn còn ở Đại Hạ phủ sao?
Nói nhảm, chắc chắn là không còn.
Về phần đến cùng y đã đi đâu, ngay cả bọn họ cũng không rõ ràng.
Hạ Long Võ là một trong số cường giả đỉnh cấp, trừ phi y ra chiến trường thì mới bị vô địch trấn thủ đại bản doanh Nhân cảnh phát hiện, bằng không chỉ loanh quanh ở hậu phương thì khó mà ai biết được y ở đâu.
Chẳng qua là bây giờ ngay trước mặt nhiều người, Diệt Tằm vương lại nói Hạ Long Võ không ở Đại Hạ phủ, rõ ràng đây cũng không phải là lời tốt đẹp gì.
Thật e sợ thiên hạ bất loạn sao?
Hạ Long Võ rời khỏi Đại Hạ phủ, trừ vô địch, người nào dám xác định?
Dù cho có tin tức ngầm lưu truyền thì mọi người cũng không dám tin hoàn toàn.
Hiện tại thì hay rồi, Diệt Tằm vương mở miệng liền lập tức báo tin chính xác, Hạ Long Võ thật sự không có mặt ở đây.
Đại Hạ vương không ở, Hạ Long Võ cũng không. Phải biết nơi này còn có một nhân vật cực kỳ trọng yếu là Hồng Đàm, nhất là khi ông đang nắm trong tay phương pháp chia tách.
Một khi dẫn tới người hữu tâm chú ý, phiền toái sẽ rất lớn.
Diệt Tằm vương đến cùng là vô tình hay cố ý?
Lời như vậy sẽ mang đến cho Đại Hạ phủ phiền phức cùng nguy hiểm rất lớn.
Mà Hạ Hầu gia giờ phút này vẫn giữ nguyên nụ cười tươi rói, y lên tiếng: "Long Võ bế quan cũng không có việc gì, ta là Nhật Nguyệt bát trọng, sắp sửa lên tới Nhật Nguyệt cửu trọng. Long Võ cứ yên tâm bế quan thôi, ta tọa trấn Đại Hạ phủ vẫn dư sức!"
Dứt lời, y lại nhanh chóng bổ sung thêm: "Vả lại còn có lão Hồ bọn hắn ở đây. Lão Hồ đã đến Nhật Nguyệt thất trọng! Lão Triệu cũng sắp, Trịnh phủ trưởng cũng chuẩn bị tấn cấp Nhật Nguyệt, Vạn phủ trưởng thì đang bế quan chờ đột phá. Đại Hạ phủ ta binh hùng tướng mạnh, vài vị thúc bá yên tâm, Vạn Tộc giáo còn dám tới Đại Hạ phủ giương oai hay sao?"
Nghe Hạ Hầu gia không ngừng liệt kê ra, trong đầu Tô Vũ lúc này bất giác vang lên câu chuyện mà trước đó Hạ Hổ Vưu kể.
Lão hổ giương nanh múa vuốt!
Nói cho mọi người biết, ta còn chưa già, ta còn có thể đánh, có thể giết người.
Đại Hạ phủ binh hùng tướng mạnh, thực lực mạnh mẽ, dù cho Hạ Long Võ không ở đây thì Đại Hạ phủ vẫn là đại phủ đỉnh cấp, Nhật Nguyệt rất nhiều, không sợ bất kỳ người nào.
Hạ Hầu gia một bên đưa tiễn vài vị vô địch ra cửa, một bên tươi cười hỏi: "Lần này nhờ có mấy vị thúc bá mà chuyện của Phong Kỳ đã được giải quyết nhanh chóng. À phải rồi, gần nhất ta không liên lạc được với phụ thân ta, mấy vị thúc bá, lúc nào phụ thân ta mới có thể rảnh rỗi trở về một chuyến?"
Diệt Tằm vương đáp: "Đại Hạ vương trước đây chưa hoàn thành nhiệm vụ trấn thủ, lần này tối thiểu phải canh giữ ngoài biên cương 10 năm, vẫn còn sớm."
"10 năm?"
Hạ Hầu gia có chút phát khổ, rất nhanh liền nói: "Ta biết rồi, Diệt Tằm vương nếu không có việc gì thì hy vọng ngài có thể thường xuyên tới Đại Hạ phủ nhìn một chút. Đại Hạ phủ địa linh nhân kiệt, lúc trước công pháp《 Thời Gian 》của ngài còn từng xuất hiện tại Đại Hạ phủ, chính là do Hồng Đàm mang về, có thể nói là rất hữu duyên với đại nhân."
"Ngươi là nói đến Tô Vũ đã học?"
Diệt Tằm vương cười cười, mở miệng đáp: "Quả thật là hữu duyên, bất quá đáng tiếc Tô Vũ không ở đây. Bằng không thì lần này ta đến cũng muốn gặp mặt hắn một lần."
"Đúng là tiếc nuối."
Hạ Hầu gia cười ha hả đáp: "Kỳ thật Diệt Tằm vương cũng có thể lưu lại một điểm truyền thừa tại Đại Hạ phủ. Thực lực Chiến giả đạo của Đại Hạ phủ cũng vô cùng mạnh mẽ."
"Rồi rồi, nói sau!"
Diệt Tằm vương đi ra đại điện, Đại Tống vương và Đại Hán vương cũng cùng đi ra ngoài.
Đại Hán vương nhìn thoáng qua những người sau lưng, cuối cùng nhìn về phía Chu Phá Trùng, chậm rãi nói: "Gần đây ta không có nhiều thời gian để quản Cầu Tác cảnh bên kia. Ta và Diệt Tằm bọn hắn còn muốn đi truy tìm Lục Dực thần giáo, mặt khác, ta còn muốn hồi trở lại Đại Hán phủ một chuyến. Phá Trùng, hi vọng Cầu Tác cảnh gần nhất an tĩnh một chút."
Lời này cũng là ý vị thâm trường.
Chu Phá Trùng yên lặng gật đầu, không nói gì thêm.
Ba tôn vô địch trong nháy mắt tan biến ngay tại chỗ.
Mà lúc này, trong đầu Tô Vũ bỗng nhiên vang lên một thanh âm: "Tiểu tử, lá gan rất lớn! Ở trước mặt ta mà dám cảm ngộ thời gian? Ngươi cho rằng Vĩnh Hằng cảnh là kẻ ngớ ngẩn à? Vả lại nhắc nhở ngươi một câu, Đại Minh phủ chưa hẳn đã là nơi tốt mà ngươi nên dựa vào. Dã tâm của Chu Thiên Đạo không nhỏ, cẩn thận coi chừng bị liên lụy. Trước mắt mau rời khỏi Đại Hạ phủ đi, Đại Hạ phủ sắp loạn rồi!"
Tô Vũ chấn động trong lòng, không dám trả lời.
Mà ba vị vô địch đã biến mất hoàn toàn.
...
(1) Từ gốc là 打酱油 (Đả tương du): mua xì dầu.
Ở TQ trước đây, khi muốn mua xì dầu ngta phải mang chai đến cửa tiệm để mua. Thuật ngữ này được lưu truyền trên mạng từ năm 2008, phóng viên Liêu Lệ Di của Đài truyền hình Quảng Châu thực hiện chương trình truyền hình trực tiếp, trong quá trình cần phỏng vấn một số người dân. Khi đó cô đã phỏng vấn ngẫu nhiên một người là: "Xin hỏi bạn có ý kiến gì với diễm chiếu môn không?", một bạn nam được phỏng vấn đã thong dong trả lời: "Liên quan gì đến tôi, tôi đang đi mua xì dầu...", dứt lời người này liền đi mất, ý nói là người đó chỉ đi mua xì dầu mà thôi, không quan tâm đến việc khác.
Sau này từ này thường được dùng trong các trường hợp có 1 người đi ngang qua nhưng không để tâm đến những gì diễn ra bên cạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.