Chương trước
Chương sau
Cuộc sống của Tô Vũ rất phong phú, hắn đang bận rộn chuẩn bị để ra ngoài.
Ở trong viện nghiên cứu thêm hai ngày, đến ngày 5 tháng 5, 144 nguyên khiếu Tô Vũ tự bạo đã khôi phục toàn bộ!
Mà mới chỉ 40 ngày từ khi hắn bị thương.
40 ngày, Tô Vũ chữa trị tất cả khiếu huyệt, tốc độ nhanh kinh người.
Chữa trị khiếu huyệt xong, Tô Vũ không vội tìm Ngưu Bách Đạo.
Ở trong phòng tu luyện.
Tô Vũ hơi kích động, dương khiếu, đúng vậy, khiếu huyệt đã khôi phục toàn bộ, hắn có thể bắt đầu thử mở dương khiếu.
Lần trước hắn tự bạo khiếu huyệt kỳ thật là có ý định lấy Đan Hùng làm thí nghiệm, hắn giống Bạch Phong, luyến tiếc làm mình tự bạo vô ích, lúc trước Bạch Phong tự bạo thần văn cũng là tìm Hạ Ngọc Văn thí nghiệm, suýt nữa giết chết Hạ Ngọc Văn, mà tự bạo thần văn cũng là hành động Bạch Phong đã tính toán từ trước.
Tô Vũ cũng vậy, hắn không muốn vô duyên vô cớ tự bạo nguyên khiếu, nhưng để đối phó Đan Hùng thì có thể lợi dụng một chút.
“Dương khiếu!”
Tô Vũ hít sâu một hơi, một đám khiếu huyệt bắt đầu thắp sáng.
360 khiếu huyệt lại tách ra.
Ngoài thân, toàn bộ 360 khiếu huyệt hiện ra, Tô Vũ biến thành người điện quang.
Giờ phút này, Tô Vũ không ngừng cắn nuốt Nguyên Khí dịch, kích phát năng lượng một đám khiếu huyệt!
Tất cả khiếu huyệt được thắp sáng, tự thành đại tuần hoàn, mà vòng tuần hoàn này đã rất hoàn thiện, dựa theo tình huống như vậy, thêm một khiếu huyệt chưa chắc đã có thể liên hệ kết nối.
Tô Vũ lại biết, chưa chắc dương khiếu đã cần liên hệ.
Hắn lại kích phát năng lượng khiếu huyệt!
Tô Vũ tập trung toàn bộ lực lượng 360 nguyên khiếu vào vị trí hắn phát hiện lần trước.
Dần dần, ở vị trí trung đình, không ở bên ngoài, mà là ở trong cơ thể của Tô Vũ, một điểm dần dần sáng lên.
Trung đình, vị trí phía trên rốn, cũng nằm trên trục trung tâm.
Điểm sáng này nằm sâu trong trong cơ thể, không chạm vào bất cứ huyết nhục nào.
Điểm sáng lập lòe, lực lượng 360 khiếu huyệt nhanh chóng tràn vào trong điểm đó.
Tô Vũ vội vàng dừng lại!
Không ngờ dương khiếu kia chủ động hấp thu lực lượng khiếu huyệt của hắn tựa như động không đáy.
Mà tia năng lượng nó phát ra cũng cực kỳ bạo ngược.
“Năng lượng dương khiếu quá mức bạo ngược!”
“Hẳn là năm xưa Bạch Thiên Hạo cũng phát hiện, kết quả lực lượng mấy trăm nguyên khiếu dũng mãnh đổ vào, bộc phát ra lực lượng vô cùng cường đại, nhưng bởi vì thân thể không đủ cường đại, cuối cùng lực lượng dương khiếu quá mức mạnh mẽ mà làm chính mình chết đi.”
Tô Vũ đã có chút hiểu biết, chờ đợi một hồi, hắn lại đưa năng lượng vào nguyên khiếu.
Dương khiếu càng khai càng lớn!
Tốc độ hấp thu năng lượng cũng càng lúc càng nhanh!
Nguyên khí 360 nguyên khiếu đã có cảm giác như trứng chọi đá, Tô Vũ không ngừng cắn nuốt Nguyên Khí dịch, đại lượng Nguyên Khí dịch bị hắn nhanh chóng tiêu hao, biến thành nguyên khí.
Giờ phút này, dương khiếu bộc phát ra lực lượng càng ngày càng bạo ngược cường đại.
Dần dần, nội phủ Tô Vũ không chịu nổi nữa.
Hắn không tiếp tục, vội vàng dùng ý chí lực phong tỏa nguyên khiếu khác, đột nhiên, hắn gầm nhẹ một tiếng, đánh ra một quyền!
Một quyền này, nguyên khí cực kỳ hung mãnh.
Tạo nên một tiếng vang lớn!
Toàn bộ mật thất kịch liệt rung động, ầm một tiếng, vách tường mật thất bị đánh nát.
Phải biết rằng, mật thất này đã được cường hóa, cũng có trận pháp bảo hộ.
Nhưng nó lại bị Tô Vũ đánh nát chỉ bằng một quyền.
Trên nắm tay Tô Vũ xuất hiện mấy vết rách, máu nhỏ giọt chảy ra.
Nội phủ cũng chịu một ít thương tổn.
Tô Vũ nhíu mày, quá mức đáng sợ.
Lực lượng dũng mãnh đi vào dương khiếu, lực lượng bộc phát ra thật sự rất cường đại.
Hiện giờ Tô Vũ đúc thể 7 lần, toàn bộ lực lượng thân thể khai hỏa, có lực lượng 3500 khiếu huyệt trở lên.
Vừa rồi hắn vẫn phát huy toàn lực, lực lượng thân thể không bùng nổ, chỉ có lực lượng nguyên khiếu của 360 nguyên khiếu hợp lại, tạo ra chiến lực của 1800 khiếu.
Khi lực lượng nguyên khiếu tập trung tới dương khiếu, dương khiếu bùng nổ lực lượng vượt quá 2000 khiếu, đó còn là kết quả bùng nổ khi Tô Vũ không dám tiếp tục hấp thu nguyên khí.
Hơn nữa nguyên khí bùng nổ còn bạo ngược hơn, lực sát thương mạnh hơn.
“Nếu hấp thu toàn bộ lực lượng, thậm chí phá hủy khiếu huyệt khác, hoàn toàn mở ra dương khiếu, có lẽ thật sự có thể vượt cấp chiến đấu!”
Tô Vũ có chút chấn động, dương khiếu này không thể tùy tiện mở ra.
Một khi thứ này mở ra sẽ gây ra kết cục không thể nghịch chuyển.
Hấp thu nhiều nguyên khí, quá mức bạo ngược, có khả năng sẽ làm chính mình nổ chết.
“Âm dương điều hòa!”
Tô Vũ âm thầm lặp đi lặp lại bốn chữ “âm dương điều hòa” này, bằng không, dương khiếu mở ra là hại người hại mình, chắc phải có biện pháp khác để mở ra âm khiếu, khi đó mới có thể trung hòa cỗ lực lượng bạo ngược vô cùng kia.
“Đáng tiếc, hiện tại ta không thể mở ra âm khiếu.”
Tô Vũ cảm thấy Nguyên khiếu và Thần khiếu là hai mặt âm dương.
Vấn đề là hai mặt âm dương không đối xứng.
Một cái ở thân thể, một cái ở biển ý chí.
Ai biết âm khiếu ở đâu!
Giờ phút này, hắn có phán đoán mơ hồ, có lẽ Nguyên Thần khiếu thật sự có hai khiếu, sau khi hợp nhất mới thật sự là Nguyên Thần khiếu.
Năm xưa, hẳn là Bạch Thiên Hạo đã mở ra dương khiếu.
Nhưng dương khiếu hấp thu đại lượng nguyên khí, bùng nổ lực lượng cực kỳ cường hãn bạo ngược, cuối cùng, ông ấy chém giết một vị Sơn Hải, chính mình cũng bị lực lượng cường hãn này chấn vỡ nát thân thể, hoặc là phá hủy tất cả nguyên khiếu, khiến thân thể phá toái.
“Thân thể Bạch Thiên Hạo không đủ cường đại, nội phủ cũng không đủ cường đại, có lẽ cuối cùng dương khiếu đã tự bạo, khiến biển ý chí bị phá hủy.”
Hắn cầm lấy quyển sách lấy được từ Bạch gia xem lại.
Hắn lẩm bẩm: “Có lẽ Bạch gia đã có người thử nghiệm, trước phá khiếu huyệt phát hiện vị trí dương khiếu, sau đó, dương khiếu hấp thu rất nhiều lực lượng, có khả năng hút hỏng một ít nguyên khiếu, hoặc là hút chết đối phương! Nếu không chết, dương khiếu mở quá lớn mà không thể đóng lại, không thể trung hòa, vậy phải không ngừng hấp thu lực lượng nguyên khiếu, như vậy, người này phải chống đỡ lực lượng quá trình dương khiếu hấp thu.”
Giờ phút này, hắn nghĩ tới một người, gia gia của Bạch Phong.
Sơn Hải bế quan nhiều năm!
Là bế quan hay là vì đã mở dương khiếu, nhưng dương khiếu mở quá lớn, không có biện pháp đóng lại làm ông không thể không bế quan, phải không ngừng tiêu hao lực lượng duy trì cho dương khiếu hấp thu?
Tô Vũ nhe răng trợn mắt, nếu phán đoán của hắn là thật, vậy chắc gia gia của Bạch Phong sắp bị dương khiếu hút chết rồi.
Không, dương khiếu hấp thu lực lượng nhiều năm như vậy, có khả năng dương khiếu của ông sắp nổ rồi, nếu nổ, lực lượng hút của một vị Sơn Hải nhiều năm như thế... Nếu điều hắn đoán là đúng, hiện tại gia gia của Bạch Phong đã có khả năng nổ chết một vị Nhật Nguyệt.
Đương nhiên, chính ông cũng chết chắc.
“Trừ khi mở ra âm khiếu trung hòa, đáng tiếc, ngay cả ta cũng không thể mở âm khiếu, ông ấy lại càng không có hy vọng.”
Tô Vũ nghĩ vậy, bất đắc dĩ lắc đầu, là gia gia của Bạch Phong sao?
Ông tự biến mình thành quả bom di động siêu cấp?
Mở ra dương khiếu hấp thu quá nhiều năng lượng nhưng lại không thể đóng lại?
Tô Vũ thì chỉ lướt qua liền ngừng, mới mở một chút mà thôi.
Hiện tại chưa phát hiện ra âm khiếu, nếu thật sự mở dương khiếu ra, nó chủ động hấp thu lực lượng nguyên khiếu, dù hắn mở 360 khiếu huyệt thì cũng không đủ cho nó hút, thứ này nhất định phải dùng âm khiếu để trung hòa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.