Chương trước
Chương sau
Ngoài Bách Đạo Các, Vân lão cảm thấy khó hiểu.
Tiểu tử Tô Vũ kia thật sự sửa tên thành Chu Phá Đạo?
Mấu chốt là, không thấy tên hắn xuất hiện.
Nhìn trái nhìn phải, lão cẩn thận lấy ra một cái gương nhìn lén một chút, lập tức thấy được cái tên Chu Phá Đạo ở tầng thứ 5, xếp hạng 987.
“Tầng thứ năm, hạng 987? Tiểu tử này ăn cơm đi ngoài trong đó à?”
Tầng 1 đến 20 nhằm vào dưỡng tính, với thực lực của Tô Vũ, tiến vào tầng thứ năm mà xếp hạng gần 1000, vậy phải rác rưởi đến mức nào, hắn định ở trong đó ăn vạ không đi sao?
Làm vậy để làm gì?
Mấy tầng đầu sẽ không có bất cứ phần thưởng nào.
Lão lắc đầu, lười quản, thiên tài đều có điểm đặc sắc, ai biết Tô Vũ ở trong đó làm gì, còn vấn đề Tô Vũ khảo hạch cái gì, cái này lão không nhìn ra, đại khái chỉ có chủ nhân Bách Đạo Các mới có thể tra được.
Chủ nhân Bách Đạo Các là ai? Cái này không ai rõ.
Nếu là Đại Minh vương, nhưng Đại Minh vương hình như chưa bao giờ quan tâm, có người cảm thấy là Chu Thiên Đạo, nhưng đôi khi Chu Thiên Đạo vận dụng Bách Đạo Các, độ phối hợp lại không cao, không có khả năng là ông.
Hoặc là một trong số các chế tạo giả năm đó?
Dù Vân lão là người khống chế và trông coi thì cũng không biết rõ, dù sao lão đã trông coi Bách Đạo Các rất nhiều năm, không có chuyện gì nhiều, quản lý trật tự một chút là được.
Vân lão không nóng nảy, lão đã ở đây rất rất lâu, lão không để ý chút thời gian này, Tô Vũ muốn khiêm tốn, vậy thì cứ tự nhiên.
Thời gian từng chút trôi qua.
Mấy giờ sau, Vân lão lại theo dõi, giờ lão đã bất lực rồi, mấy giờ qua Tô Vũ đã đến tầng 10, không tồi, đã đến tiêu chuẩn dưỡng tính trung cấp, ngươi rảnh thật!
Cũng tốt, mấy tầng dưới chót ngươi muốn ở lại bao lâu thì ở, muốn chơi thế nào thì chơi.
.....
Cùng thời gian.
Quả thực Tô Vũ đang ở tầng 10, tài liệu như cũ, tới tầng 10, sau khi không ngừng hấp thụ giáo huấn, hấp thụ kinh nghiệm, với thực lực và lực khống chế của Tô Vũ, vậy mà hắn đã chế tạo ra một thanh võ binh Hoàng Giai cấp thấp!
“Má, nơi này, trâu bò thật!”
Tô Vũ cũng cảm thấy ngoài ý muốn, dựa theo kinh nghiệm của hắn và thủ đoạn chế tạo học tập được, những tài liệu đó thật sự chỉ có thể chế tạo vũ khí không giai, nhưng lúc này đây hắn dựa theo sự chỉ điểm của Bách Đạo Các, vậy mà thật sự chế tạo ra một thanh võ binh Hoàng Giai cấp thấp.
Thứ này rơi trên đường, chưa chắc Tô Vũ đã có thời gian nhặt.
Có điều đây lại là thứ Tô Vũ tự tay làm ra, tự nhiên sẽ thêm mấy phần trân trọng.
Khả năng hóa mục nát thành thần kỳ, chế tạo một thanh binh khí vốn không giai thành Hoàng giai, đúng là lợi hại!
“Khả năng truyền thụ kinh nghiệm này tuyệt đối không giống Đúc Binh sư bình thường, khẳng định là vị cường giả cấp đại sư nào đó!”
Tô Vũ líu lưỡi, trước đó hắn cảm thấy sự chỉ điểm của Bách Đạo Các thiếu một sự tự nhiên, hiện giờ ngẫm lại, ta nghĩ cái gì vậy?
Ta chẳng biết cái gì cả!
Một vị Đúc Binh đại sư đỉnh cấp tay cầm tay dạy ngươi, ngươi chỉ cần học được chút da lông cũng đủ, vậy mà còn kén cá chọn canh!
“Năm đó, cường giả lưu lại hệ thống Đúc Binh này ít nhất cũng là Đúc Binh sư Địa giai đỉnh cấp, không biết có đến Thiên giai hay không!”
Hình như Đúc Binh sư Thiên giai chỉ có một vị, Thiên Chú Vương.
Không phải là vương khai phủ, mà là vô địch sinh ra sau kỳ khai phủ, Đúc Binh đỉnh cấp, Đúc Binh sư Thiên Giai duy nhất của Nhân cảnh hiện giờ.
Văn Binh Thiên giai cũng chỉ có vô địch mới có thể dùng.
Đương nhiên, nếu một vài Nhật Nguyệt đỉnh cấp có năng lực đi tìm Thiên Chú Vương thì cũng có cơ hội có được.
Hoặc là vài vị Địa giai liên thủ thì cũng có thể chế tạo ra binh khí Thiên giai.
Tô Vũ không nghĩ nhiều nữa, khi hắn hoàn thành tầng 10, phần thưởng tầng 10 cũng xuất hiện.
Khác với lần trước, lúc này không cho thứ gì thực tế, Bách Đạo Các tầng 10 bỗng nhiên xuất hiện một vị lão nhân, vừa như ảo ảnh lại tựa như chân thật, giống như đang xem ý chí chi văn.
“Đúc Binh kỳ thật rất đơn giản!”
Trước mặt lão nhân xuất hiện bếp lò và tài liệu, giống như Tô Vũ dùng lúc trước.
“Đặc biệt là Võ Binh, quá đơn giản, đủ kiên cố, đủ sắc bén, có thể thừa nhận nhiều nguyên khí hơn, phát huy lực lượng cường đại hơn, đó chính là Võ Binh tốt, không cần phải là Văn Binh, chế tạo phiền toái, còn phải xứng đôi với thần văn.”
Lão nhân nói dong dài: “Nhìn kỹ xem lão phu Đúc Binh như thế nào, học cho tốt!”
Tô Vũ mở to hai mắt nhìn, để xem ông còn có thể đánh ra cái gì?
Tốc độ của lão nhân không chậm, nhưng cũng không nhanh, Tô Vũ có thể xem rành mạch, trình tự, thủ pháp không khác Tô Vũ lắm, nhưng lão nhân chế tạo tựa như mây bay nước chảy, thông thuận vô cùng, từ đầu tới đuôi không có chút tạm dừng nào, không bị ngừng ở đâu cả.
1 giây trước cần tài liệu nào, giây tiếp theo cần tài liệu nào, lão nhân nắm rõ trong lòng, gần như là trong nháy mắt, tài liệu đó đã được dung nhập, bắt đầu chế tạo.
Tô Vũ chế tạo một lần đại khái tốn 15 phút.
Mà lão nhân chỉ tốn khoảng 12 phút, trình tự như nhau, lại tiết kiệm ba phút so với Tô Vũ.
12 phút sau, một thanh kiếm mỏng xuất hiện.
Tô Vũ quan sát, trên tế kiếm hiện ra 3 kim văn.
Văn Binh Võ Binh đều bình xét cấp bậc như thế.
3 cái!
Mà Tô Vũ làm mãi, sửa mãi cũng chỉ miễn cưỡng đánh ra một kim văn mà thôi, kém hai cấp bậc nhỏ.
Dưới 9 cái đều xem như Hoàng Giai sơ đẳng.
Nhưng chất lượng mỗi cấp vẫn có chênh lệch rất lớn.
Chế tạo kết thúc, lão nhân liền biến mất.
Trong đầu Tô Vũ không ngừng tua lại quá trình chế tạo của lão nhân, lẩm bẩm tự nói: “Truyền thừa Đúc Binh sư đỉnh cấp!”
Bách Đạo Các này có một vị Đúc Binh sư đỉnh cấp truyền thừa Đúc Binh thuật, cũng không biết là của ai.
Lão nhân cũng không giới thiệu chính mình!
Tô Vũ lập tức có hứng thú, 10 tầng đã có cái này, vậy sau đó nhất định còn có nữa, tới tầng 20, tầng 40, có lẽ hắn có thể kẹt quan, còn về phần vấn đề làm vậy thì được gì, có lẽ có thể xem lão sư chế tạo nhiều hơn mấy lần?
Hắn không rõ lắm!
Xem thêm mấy lần cũng không tồi, đây chính là đỉnh cấp Đúc Binh sư, quá trình chế tạo tựa như tái hiện cảnh tượng chân thật, tương đương với đối mặt giao lưu kinh nghiệm với một vị đỉnh cấp Đúc Binh sư.
“Tầng 10 đã phải rèn Hoàng Giai sơ đẳng, chẳng lẽ tầng 20 là trung đẳng?”
“Tầng 40 là Hoàng Giai đỉnh cấp?”
“Tầng 60 Huyền giai trung đẳng?”
“Tầng 80 Huyền giai đỉnh cấp?”
“Tầng 100 Địa giai trung đẳng sao?”
Tô Vũ phán đoán, chẳng lẽ đạo Đúc Binh, đúc Văn Binh Địa giai là có thể đến tầng 100 ư?
Nhưng hẳn là trong học phủ có Đúc Binh sư Địa giai, trung giai, là Hồ Kỳ.
Triệu Thiên Binh hình như đã là Địa giai đỉnh phong, ông có từng tiến vào Bách Đạo Các chưa?
Tô Vũ không nghĩ nữa, hắn yêu cầu không cao, có thể đúc ra Huyền giai là được, còn Địa giai thì hắn còn cách rất xa.
Hắn tiếp tục đi lên!
Bắt đầu từ tầng 11, tài liệu thay đổi, bếp lò thay đổi, chế tạo loại binh khí khác, không đơn thuần là vũ khí nữa, tài liệu có thể rèn phòng cụ như là tấm khiên.
Tô Vũ tiếp tục, hấp thu kinh nghiệm từng tầng.
Hắn cảm thấy Bách Đạo Các rất trân quý, thứ này không nên trở thành binh khí công kích, mà phải dùng để phụ trợ.
Cầm đi giết người làm nó bị hủy họai thì quả là tội lớn!
Đại Minh phủ bách đạo phồn vinh, tuyệt đối không thiếu công lao của Bách Đạo Các!
Đại Minh vương quả là người có tầm nhìn xa trông rộng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.