Đa thần văn hợp nhất!
Tô Vũ đi rồi, nhưng hắn lại để lại những lời này, đúng là quá độc.
Mà mức độ đáng tin lại rất cao.
Nếu không, không có biện pháp giải thích vì sao một thần văn của Đan Hùng lại có nhiều đặc tính như thế.
Ảnh độn, xuyên qua, chấn động, kết giới phong bế nguyên khí...
Chỉ trong thời gian mấy phút chiến đấu cùng Tô Vũ, Đan Hùng đã dùng tới năm sáu loại đặc tính, có đặc tính chưa chắc đã nhìn ra nhưng có lẽ vẫn tồn tại, bao gồm chiến ý sôi trào, một ít đặc tính phụ trợ không thể hiển hiện.
Giờ khắc này, lão long Đại Hạ phủ cũng lên tiếng: “Chu phủ trưởng, đa thần văn có thể hợp nhất à?”
Là tò mò?
Hay là muốn chứng thực?
Chu Phá Long liếc lão long một cái, thản nhiên đáp: “Là thật hay giả, ngươi muốn xem không?”
Ta nói là giả, các ngươi tin sao?
Không tin!
Một khi đã như vậy, gã cũng lười giải thích.
Càng biện giải, càng có vẻ chột dạ, gã không cần.
Lão long cười, “Không cần đâu, chỉ là không ngờ được thôi!”
Chu Phá Long nhìn về phía lão long, lão long không lên tiếng nữa.
Chu Phá Long... Nghe cái tên thôi đã biết là không hữu hảo với Long tộc, tốt nhất đừng trêu chọc vị này, vị này không yếu hơn Hạ Long Võ.
Chu Phá Long không nói gì, sau đó, thân ảnh dần dần tiêu tán, dư thanh truyền đến: “Bắt đầu từ hôm nay, đơn đa chi tranh đừng kéo tới danh nghĩa của Chu gia ta nữa!”
“Ân oán giữa ta và truyền nhân của Diệp Bá Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817570/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.