Cùng lúc đó.
Đại Minh phủ, phủ thành chủ.
Chu Thiên Đạo đang uống trà cùng một người trung niên, Chu Thiên Đạo cười ha hả: “Tiểu tử này xuống tay tàn nhẫn thật! Thực lực đồ đệ ngươi cũng không tồi, phác họa ra thần văn kiểu gì vậy, ta thấy có vẻ chỉ có một thần văn, nhưng cảm giác lại không phải chỉ một, một thần văn lấy đây ra nhiều đặc tính như thế?”
Trước mặt ông là Chu Phá Long.
Chu Phá Long không nói chuyện, uống trà, chậm rãi nói: “Đan Hùng không thể chết được, nói cái giá đi. Ta chỉ muốn hắn thử thủ đoạn của Tô Vũ, kết quả... nằm ngoài dự đoán của ta.”
Đến gã cũng không dự đoán được, người của phủ mình lại bại cực nhanh, cực thảm.
“Đâu liên quan đến ta!”
Chu Thiên Đạo lập tức ném củ khoai phỏng tay đi: “Ta không phải Tô Vũ.”
Chu Phá Long đạm mạc nói: “Vậy ngươi mặc kệ đi, ta sẽ dẫn người đi, Tô Vũ có thể cản ta sao?”
“...”
Chu Thiên Đạo cười gượng: “Chu huynh, vậy không thích hợp đâu, tiền đặt cược ấy mà...”
“Mặt mũi thì đáng giá sao?”
Chu Phá Long thở dài nói: “Ta mang Đan Hùng đi, ngươi sẽ vì việc này mà bảo phụ thân ngươi lao đến Đại Chu phủ tìm ta?”
“Khụ khụ, sao thế được, không có khả năng, phụ thân ta sẽ không làm vậy!”
Chu Thiên Đạo khó xử: “Nhưng như vậy không hợp quy củ! Ngươi làm như vậy, ta cũng làm như vậy, thế thì sau này mọi người đều quỵt nợ, không còn quy củ gì nữa, đúng không, Chu huynh?”
Chu Phá Long thản nhiên nói: “Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817568/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.