“Ngươi chỉ có chút năng lực vậy sao?”
Tô Vũ bình tĩnh cất tiếng!
Một kiếm vừa rồi quá nhanh, Lăng Vân tầm thường chắc đã bị nhát kiếm đó chém bay đầu, nhưng đối với Tô Vũ thì vẫn chưa đủ.
“Đến lượt ta!”
Giờ khắc này, búa lớn trong tay hắn biến mất, nháy mắt hóa thành một quầng sáng, 18 thần văn tiêu tán, trong chớp mắt, khu vực quanh hai người biến thành một tiểu giới.
Kết giới bóng ma!
Người ngoài nhìn không thấu, chỉ nghe được vài tiếng kêu rên, hình như là của Đan Hùng.
Trong kết giới bóng ma, khiếu huyệt hai chân Tô Vũ bùng nổ, thời gian vận chuyển, thần văn chữ “Chậm” có đặc tính trì hoãn, thần văn chữ “Kiếp” tạo ra uy hiếp, ảo cảnh chữ “Huyết” quấy nhiễu kẻ địch.
So đặc tính, Đan Hùng có nhiều bằng hắn sao?
Luận võ kỹ, Đan Hùng biết nhiều như hắn sao?
Nếu Đan Hùng không có nhiều bằng hắn, vậy còn so cái gì!
Trong kết giới, phong bế nguyên khí, phong bế ý chí lực, hai chân Tô Vũ đá ra, trong chớp mắt, trước mắt Đan Hùng trắng xoá một mảnh, ngay sau đó Tô Vũ đánh ra một quyền, đánh cho thân thể gã lại nứt ra mấy vết thương.
Tô Vũ không buông tha, nguyên khí vô cùng nồng đậm, ý chí lực cũng vô cùng cường hãn, Đan Hùng không ngừng phản kích, lại bị Tô Vũ đè xuống mà đánh.
Tiếng chấn động không ngừng vang lên!
Hồi lâu, Đan Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, ý chí lực toàn diện bùng nổ, ầm vang một tiếng, kết giới nổ tung, sắc mặt Đan Hùng trắng bệch, máu không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817565/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.