Tô Vũ lại vào phòng tu luyện, Lăng Vân kia tự bạo đã cho hắn chút dẫn dắt.
Lực lượng!
Lực lượng của chính mình không đủ, vậy có thể mượn nhờ ngoại lực mở ra hay không?
Còn về chuyện của Đan Hùng thì cứ kệ gã thêm mấy ngày nữa rồi tính.
.....
Trong lúc Tô Vũ tiếp tục bế quan nghiên cứu.
Trong một đại viện gần Bách Đạo Các.
Thương Thiên Kiều hưng phấn nói: “Đan Hùng ca, ngươi biết không? Ta vừa mới ra ngoài một chuyến, bên ngoài đều đang nói về ngươi, đều là lời hay, đều khen ngươi, ta còn tưởng rằng tới Đại Minh phủ, bởi vì Tô Vũ ở đây thì mọi người sẽ nhằm vào ngươi, không ngờ bọn họ rất thức thời!”
“Khen ta?”
Đan Hùng đang xem sổ tay, Bách Đạo Các có sổ tay giới thiệu, nghe vậy liền thuận miệng hỏi: “Khen ta thế nào?”
“Bọn họ nói, ngươi từng đánh bại Hoàng Đằng và Tần Phóng, có phải thật không?”
Thương Thiên Kiều hưng phấn: “Sao ngươi không nói với ta?”
“Hả?”
Đan Hùng buông quyển sách trong tay xuống, không có việc này.
“Ai nói?”
“Mọi người đều đang nói!” Thương Thiên Kiều hưng phấn: “Vừa rồi ta ra ngoài còn gặp Ngô Lam, là người Ngô gia ở Đại Hạ phủ, sắc mặt nàng rất khó coi, dùng lỗ mũi nhìn ta, chỉ thiếu nước đánh ta thôi, nói ngươi đánh bại Hoàng Đằng cũng không có gì ghê gớm, Hoàng Đằng không phải Văn Minh sư, cái mùi dấm chua kia ta cách thật xa cũng ngửi thấy được!”
“Ngô Lam? Muội muội của Ngô Kỳ?”
Đan Hùng không biết Ngô Lam, nhưng gã biết Ngô Kỳ, nghe Thương Thiên Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817560/chuong-1108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.