Chương trước
Chương sau
Hồ Hiển Thánh một mặt bất đắc dĩ, nửa ngày sau mới mở miệng nói: "Thứ kia.. Ta tu bổ một chút còn có thể miễn cưỡng sử dụng, hay là… ta miễn phí tìm người bắc truyền hình cự ly xa cho ngươi, ngươi thấy sao?"
Trong lòng ông vô cùng ai oán!
Phải tốn kém rồi!
Sớm biết thì đã không nói chuyện này, lần này hay rồi, ông vẫn phải bỏ tiền ra làm việc.
Tô Vũ nở nụ cười, "Vậy cũng được, làm phiền viện trưởng!"
Hồ Hiển Thánh đau lòng thở dài: "Không vội, ít nhất phải tới ban đêm Phủ chủ mới có thể đến nơi, còn sớm lắm."
Song Thánh phủ cách Đại Minh phủ rất xa, bất quá một đám cường giả đi đường thì tốc độ sẽ rất nhanh.
Thiết Kỵ vệ cũng đều cưỡi yêu thú, tốc độ hiển nhiên không chậm.
Thiết Kỵ vệ được phân phối Kim Ngưu, xông pha chiến đấu hay đi đường thì đều là trình độ hàng đầu.
Tô Vũ không hiếu kỳ chuyện này, hắn càng tò mò hơn về con Kim Long, không khỏi hỏi: "Kim Long kéo xe cho Phủ chủ là chuyện gì vậy?"
"Ngươi nói thứ kia hả?"
Hồ Hiển Thánh cười đáp: "Năm đó nó chỉ là tiểu long, sau này bị Phủ chủ thu phục rồi mang từ Chư Thiên chiến trường về, thực lực của nó cũng được, bất quá còn chưa tới Nhật Nguyệt, chỉ là Sơn Hải đỉnh phong, bình thường không có chuyện gì thì nó liền phụ trách kéo xe cho Phủ chủ, mấy chục năm mới có thể dùng một lần."
"Phủ chủ đi Chư Thiên chiến trường tuần tra hoặc là làm chính sự mới dùng tới xe kéo."
Tô Vũ gật gật đầu, thứ này hơi phô trương, mạnh hơn Toan Nghê nhiều.
Toan Nghê cũng đang ở phụ cận, hôm nay là nó đưa Tô Vũ tới đây.
Bấy giờ giống như nghe được suy nghĩ của hắn, nó nghiêng đầu nhìn thoáng qua chỗ Tô Vũ, đại khái đoán được Tô Vũ lại ghét bỏ mình, trong lòng hơi hơi phiền muộn, Kim Long thì có cái gì ghê gớm!
Long tộc mà thôi, lại không mạnh hơn mình bao nhiêu!
Toan Nghê nhất tộc ta cũng không yếu, ngươi xem thường ai đấy?
Tô Vũ mặc kệ nó, hắn vừa cùng Hồ Hiển Thánh trò chuyện, vừa hấp thu chút dư vị thần văn để làm lớn mạnh thần văn của mình.
Mà những dân chúng vây xem lúc này cũng lục tục tan cuộc.
...
Một lát sau, chiến trường đã được quét dọn không sai biệt lắm.
Ngưu Bách Đạo đi tới, cười vui vẻ nói: "Lần này quả là thu lưới lớn, đám cao tầng của các giáo phái như Thần Long giáo, Ma Hạt giáo, Huyết Hỏa giáo, Thiên Nhãn giáo, Phi Hổ giáo hoạt động gần khu vực chúng ta cơ hồ đều bị một mẻ hốt gọn! Cường giả của các giáo phái ở ba bốn đại phủ lân cận cũng gần như bị giết sạch sành sanh!"
Tô Vũ trầm giọng hỏi: "Phủ trưởng, người của Lục Dực thần giáo có đến không?"
"Không."
Ngưu Bách Đạo biết tâm tư của hắn, vội an ủi: "Không tới mới tốt, điều ấy đại biểu thực lực chúng không đủ, không có cách nào phái người đến! Nếu thực lực đầy đủ, ai mà không muốn đến xem, kết quả chúng lại không tới, tức là hiện tại chúng cũng vô lực điều cường giả sang bên này."
Dứt lời, Ngưu Bách Đạo truyền âm qua: "Không nói cái này, ngươi còn Thiên Nguyên khí không? Cho ta mượn một ít, chúng ta khẩn cấp mô phỏng dị tượng, việc của ngươi truyền ra sẽ có chút phiền phức, mặc dù chưa hẳn có thể che giấu nhưng giấu được ai thì hay người đó, để mọi người hoài nghi cũng là chuyện tốt..."
Tô Vũ truyền âm hỏi lại: "Phủ trưởng muốn phỏng chế dị tượng sao?"
"Đúng thế!"
Ngưu Bách Đạo truyền âm trả lời: "Vừa rồi thì không kịp, bằng không, vừa rồi nên phỏng chế tại hiện trường một thoáng, để những Nhật Nguyệt đó thấy, hiện tại thì cũng không muộn. Ngươi cho ta mượn trước chút Thiên Nguyên khí, ta cấp tốc phỏng chế, thử xem có thể đưa đến cho Phủ chủ hay không. Tốt nhất là chúng ta phơi bày ra ở Song Thánh phủ, người bên Song Thánh phủ dù sao không tận mắt thấy, những người này cũng tự cao tự đại, chưa chắc sẽ thật sự cảm thấy ngươi có thể dẫn xuất cổ nhân hoàng quy tắc... Làm ra một cái giả lừa gạt bọn họ!"
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động!
Đó là biện pháp tốt nhất!
Không tận mắt thấy, bọn họ chưa chắc sẽ tin là thật.
Trước đó hắn có chừng 150 viên Thiên Nguyên quả chứa Thiên Nguyên khí, bản thân đã thôn phệ tiêu hao đại khái cỡ 30 viên, bất quá lần dị tượng thứ nhất hắn đã phí phạm chừng 10 viên, tính ra thì hắn còn lại chừng 110 viên.
Thiên địa dị tượng kỳ thật không có nhiều Thiên Nguyên khí.
Chỉ là trông có vẻ hùng vĩ mà thôi!
Ước chừng khoảng 20 viên!
Cổ nhân hoàng xem ra cũng là người hẹp hòi, dĩ nhiên, có thể là do thời đại quá lâu nên tiêu hao không ít, dù sao thời gian trôi qua, cũng không biết ban thưởng của những quy tắc này giấu ở nơi nào, khả năng là đã tiêu hao tự nhiên một chút.
20 viên không coi là nhiều.
Tô Vũ cũng không nhiều lời, rất nhanh hắn lấy ra một quả cầu nhỏ, dáng vẻ ước chừng tương đương với 30 viên.
Sau khi giao cho Ngưu Bách Đạo, Ngưu Bách Đạo liền cấp tốc đưa cho một vị lão giả Nhật Nguyệt, lão nhân kia nhận đồ rồi nhanh chóng nhanh rời đi, xem ra muốn tiến hành mô phỏng khẩn cấp.
Tô Vũ đi theo Ngưu Bách Đạo, tiếp tục truyền âm hỏi: "Phủ trưởng, còn có ai chưa thanh lý không?"
"Còn có một số nữa, Sơn Hải đều đã được dọn dẹp, còn lại một số Lăng Vân, Đằng Không thì chưa thanh lý, không xác định được đó là thám tử của các đại phủ hay là Vạn Tộc giáo, bao gồm 15 vị Sơn Hải bị giết kia cũng chưa chắc toàn bộ đều là Vạn Tộc giáo. Dĩ nhiên, lúc này nên giết thì cứ giết, dù cho các đại phủ có người bị giết nhầm thì cũng sẽ không dám ý kiến gì."
Vạn Tộc giáo ẩn núp, gồm cả 5 vị Nhật Nguyệt cảnh, người của ngươi cũng ẩn núp, ngươi muốn làm cái gì chứ?
Các đại phủ dù cho có Sơn Hải bị giết lầm thì hiện giờ đều sẽ không lên tiếng.
"Vậy sau này bắt lấy, lưu cho ta mấy tên."
"Được!"
Ngưu Bách Đạo tò mò hỏi: "Ngươi vẫn muốn trà trộn vào Vạn tộc giáo sao?"
"Không nhất định, lưu lại mấy tên Lăng Vân, cho ta tăng thêm chút kiến thức cũng tốt..."
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Kinh nghiệm thực chiến của ta vẫn thiếu sót, phủ trưởng, sau này cũng đừng giết sạch, ta có thời gian thì sẽ đi luyện tay, mở mang kiến thức về thực lực của Lăng Vân!"
Kinh nghiệm thực chiến không đủ thì cũng không sao.
Giết vài người là đủ rồi!
Tiến vào Đằng Không cảnh, Tô Vũ cũng muốn xem thử thực lực bây giờ của hắn đến cùng là như thế nào.
Nói đến đây, hắn bèn hỏi: "Phủ trưởng, mấy tên Nhật Nguyệt kia có lưu lại thần văn không?"
Lần này kỳ thật hắn vẫn hết sức thua thiệt!
Thua thiệt không ở đâu xa mà ở ngay 1 triệu công huân kia, lúc ấy hắn không mở miệng thì Hồ Hiển Thánh đại khái cũng sẽ phải tự bạo, bất quá... Tiền tài chỉ là vật ngoài thân, để Hồ Hiển Thánh cam tâm tình nguyện tự bạo thì cũng là chuyện tốt.
Hôm nay Đại Minh phủ quét Nhật Nguyệt, kỳ thật suy cho cùng vẫn chính là vì Tô Vũ hắn.
Để cho người ta tổn thất nặng nề thì đó không phải là tác phong của Tô Vũ.
Điểm công huân mà lần trước Hạ Hầu gia đưa, Tô Vũ còn dư lại 1 triệu 6, dù đưa cho Hồ Hiển Thánh 1 triệu thì Tô Vũ cũng vẫn còn 6 vạn điểm.
Đủ rồi!
Huống chi, nếu thật sự phải bỏ tiền, hắn vẫn còn có rất nhiều khoản thu vào khác.
Phiên bản Hợp Khiếu pháp cao cấp, Nguyên Thần văn quyết, bao quát cả《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》sắp ra đều là gà đẻ trứng vàng. Tô Vũ chỉ cần không điên cuồng đốt tiền thì chắc chắn hắn sẽ không thiếu tiền.
"Có, thế nhưng hiện tại không có cách nào tước đoạt, chờ Phủ chủ trở về rồi nói."
Ngưu Bách Đạo cười khẽ: "5 vị Nhật Nguyệt, kẻ đầu tiên bị giết là tân giáo chủ của Huyết Hỏa giáo, còn tên mà Hồ Kỳ lão thiêu đốt kia nữa, chúng đều là Văn Minh sư, ba tên còn lại là Chiến giả. Hai tên kia hẳn là đều có một ít thần văn lưu lại."
Nhật Nguyệt thần văn có thể lấy ra làm thành bí cảnh.
Bất quá hai tên kia chưa hẳn đã vẽ ra được bao nhiêu thần văn, mà dù đã vẽ ra, ngoại trừ Chủ Thần văn thì các thần văn khác cũng chưa chắc đã tấn cấp đến Nhật Nguyệt.
Tô Vũ không nói thêm cái gì, bỗng nhiên hắn thầm truyền âm: "Phủ trưởng, đây đều là phản đồ của nhân tộc, ta có thể rút ra mấy giọt tinh huyết, xem xét mảnh vỡ kí ức một thoáng để coi những người này có bí mật gì, được không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.