Chương trước
Chương sau
Trên Chiến Long đài gió nổi mây phun.
Ánh lửa chiếu rọi!
Mà ý chí của Tô Vũ lúc này lại vô cùng u ám, tựa như lúc trước khi hắn mở ra Thần khiếu đầu tiên, ý thức thoát ly thân thể, phiêu diêu phù phiếm ở không trung mà nhìn xuống nhục thân bên dưới.
Cương phong thổi qua!
Hỏa diễm rực cháy!
Ý thức của Tô Vũ thống khổ, hắn thấy cạn lời vô cùng, đây là dị tượng sao?
Xéo đi!
Không phải, đây là Thiên phạt!
Đây không phải là đem tới chỗ tốt, đây là muốn mạng của hắn!
Cũng may, Tô Vũ không phải kẻ yếu, 180 Thần khiếu thối luyện ý chí lực nên vô cùng cường đại, ngày xưa hắn hàng đêm bị yêu thú vây giết, vì vậy đã rèn luyện được sự kiên cường, khuếch trương thần quyết lần lượt rèn đúc, tôi luyện, khiến cho ý chí lực của bản thân cứng cáp hơn.
Lúc này, trong hư không có từng đạo hỏa diễm rơi xuống!
Muốn tiêu diệt biển ý chí của hắn!
Ý thức của Tô Vũ bắt đầu trở về thân thể, sau một khắc, hắn mở mắt ra, khiếu huyệt trong mắt bung mở, hai mắt như nhật nguyệt bộc phát ra hào quang sáng chói!
Thiên Nguyên khí không ngừng bị hắn hấp thu để đúc thân!
Mà lúc bấy giờ, biển ý chí cũng đang không ngừng quay cuồng, rung chuyển!
Trên bầu trời, dị tượng phóng ra phạm vi ngày một lớn hơn, 10m, 20m...
Trên toàn bộ Chiến Long đài thủy hỏa bắt đầu giăng đầy.
Chu Thiên Đạo cực kỳ sốt ruột, ông truyền âm vào chỗ hắn: "Thế nào? Chuyện gì vậy, có cần dừng lại không?"
"Không!"
Tô Vũ không dừng lại, lúc này, 180 Thần khiếu đang không ngừng tỏa sáng lấp lánh, ma diệt hết thảy những thủy hỏa đánh giết mà đến kia, chùy nhỏ ầm ầm nện gõ, đây là dấu hiệu ý chí tổn thương!
Chút thủy hỏa kia đang cố gắng tổn thương ý chí lực của hắn.
Nhưng mà mỗi khi chùy nhỏ đánh nát một đóa lửa, ý chí lực của Tô Vũ lại nhanh chóng tăng lên thêm một chút.
Cương phong thổi qua!
Bị chùy nhỏ nện gõ bạo liệt, dần dần, bên trong biển ý chí, một thần văn chữ "Phong" thành hình!
Thiên thủy trùng kích, rồi lại lần nữa bị chùy nhỏ nện cho chia năm xẻ bảy, thiên thủy chảy xuôi trong biển ý chí, nháy mắt đã phác họa thành thần văn chữ "Thủy"!
Đây là cơ duyên!
Cũng là tai họa!
Ý chí lực yếu đi một chút thì hắn sẽ lập tức bị những vật kia giết chết, không thể khuếch trương thần quyết, hắn chưa hẳn có thể ma diệt những vật này, nhưng mà hiện tại những vật này lại không làm gì được hắn!
Hắn còn có đòn sát thủ!
Một chút thiên thủy, cương phong sót lại trong nháy mắt bị Cục lông nhỏ thôn phệ!
Ngoại lực không làm gì được mình!
Ý chí lực của Tô Vũ không ngừng tăng trưởng!
Có dấu hiệu muốn cụ hiện!
Đại địa chấn động, chấn động tới tận thân thể Tô Vũ, chấn động biển ý chí của hắn, thần văn chữ "Thổ" dần dần thành hình.
Có người giữ không được binh khí của mình, binh khí bay tới, giữa không trung bị đập tan, hòa thành từng đạo lợi mang, đột phá hư không, đánh thẳng về phía biển ý chí của Tô Vũ!
Bốn phía, cây cối lan tràn, sợi rễ kéo dài như cũng muốn đánh giết Tô Vũ.
Đây không phải thiên địa đưa tặng chỗ tốt!
Thế nhưng, Tô Vũ lại coi chúng thành lợi ích của mình, hắn đứng dậy, Thần khiếu bùng nổ, hào quang lấp lánh, đánh nát hết thảy!
"Không cho ta tấn cấp ư?"
Đám ngoại vật thiên nhiên xung quanh dường như đang muốn ngăn cản hắn tấn cấp Đằng Không!
Tô Vũ cũng không nghĩ tới 180 Thần khiếu hợp nhất thế mà lại tạo thành tình huống như vậy, trước đó khi 360 Nguyên khiếu hợp nhất cũng không xuất hiện loại tình huống này.
Vì sao chứ?
Văn binh hiện ra!
Thân thể hắn còn đang không ngừng hấp thu Thiên Nguyên khí, thân thể của hắn càng ngày càng cường đại!
Tốc độ hấp thu cực nhanh!
Thiên địa không cho ngũ hành hợp nhất sao?
Tô Vũ rơi vào trầm tư, dõi mắt nhìn lên bầu trời, toàn thân toát ra kim sắc quang mang.
Vì sao nhỉ?
Ngũ hành hợp nhất thì làm sao?
Dựa vào cái gì lại không được?
Oanh!
Sấm chớp nổi lên!
Thần văn chữ “Lôi” của Tô Vũ nghênh kích, cũng bạo vang tiếng sấm nổ, ầm ầm không ngừng!
Nhưng đúng vào lúc này, trên không trung càng ngày càng nhiều nguyên khí tụ tập, ý chí lực tụ tập, thậm chí mơ hồ trong đó có cả Thiên Nguyên khí tụ tập!
Toàn bộ Chiến Long đài đều bị bao kín.
Văn binh của Tô Vũ bay ra khỏi lôi đài, tiêu xạ phóng ra, thần văn bùng nổ, nghênh kích tiểu nhân dần thành hình bên trong nguyên khí!
Ngũ hành tiểu nhân!
Người lửa, thủy nhân, người gỗ...
Nguyên khí, ý chí lực, Thiên Nguyên khí tạo thành, lúc này chúng hóa thành nhân hình đang hướng đánh xuống bên dưới!
Tô Vũ nhíu mày, vội vàng điều khiển văn binh cấp tốc chém giết!
Tiếng nổ vang rền không ngừng!
Từng viên thần văn bây giờ đã nửa hư nửa thực, cô đọng cụ hiện, phóng giết lên bầu trời!
...
Bốn phía, các vị Nhật Nguyệt đồng loạt xuất hiện.
Đám Chu Thiên Đạo cũng dồn dập vây quanh ở bốn phía, Chu Thiên Đạo hối hả truyền âm: "Ngăn cách bên ngoài! Rốt cuộc là chuyện gì thế? Này không giống Thiên chúc mà giống Thiên phạt hơn!"
Hai mắt Ngưu Bách Đạo tối sầm, "Không rõ, có lẽ là liên quan tới chút tin đồn! Sau kì Đại Phá Diệt, có nhiều thứ không thấy ánh mặt trời, không phải thất truyền mà là không cách nào xuất hiện, Tô Vũ đang tu thần quyết sao?"
"Nguyên khiếu thân thể hắn đã sớm hợp nhất, có thể coi là vậy đi, đó hẳn cũng xem như thần quyết..."
"Khó mà nói rõ được!"
Mấy vị Nhật Nguyệt cũng không làm rõ được tình huống, mà Chu Thiên Đạo thì vừa chỉ huy, vừa truyền âm, sau một khắc, trong ngực ông có một mặt gương soi nhỏ rung động, đó là phó kính!
Nhìn lướt qua, sắc mặt Chu Thiên Đạo biến hóa, cấp tốc truyền âm: "Cẩn thận một chút, có Nhật Nguyệt lẻn vào rồi!"
Nghe vậy, trong lòng mấy vị Nhật Nguyệt cảnh xung quanh lôi đài bất giác run lên.
Nhật Nguyệt đến rồi!
Cuối cùng chúng vẫn không thể kiềm chế.
Thế nhưng hiện tại tình hình của Tô Vũ nằm ngoài dự liệu của bọn họ, đây không phải dị tượng giả mà là thật, thế nên nó đã làm rối loạn tay chân của chính họ.
Mấy người đều không lên tiếng, bây giờ không phải là lúc đối phó với những Nhật Nguyệt bên dưới đám đông.
Chu Thiên Đạo quát lên một tiếng lớn, "Tản ra, đừng áp sát quá gần, đều là hiện tượng bình thường thôi, Tô Vũ hẳn là muốn thôi diễn ra Nguyên Thần khiếu, nhưng thiên địa không cho phép nhân tộc xuất hiện Nguyên Thần khiếu. Chư vị, hãy nhớ kỹ thứ mà hôm nay Tô Vũ phải trả giá vì nhân tộc!"
Lời này vừa nói ra, bốn phương thoáng cái liền thấy chấn động.
"Nguyên Thần khiếu xuất hiện, thiên địa đều không dung ư?"
"Đây là muốn giết Tô Vũ sao?"
"Cái quỷ gì chứ, lão thiên gia còn không cho phép chúng ta không tu Khai Nguyên à?"
"Nghịch thiên mà đi, mở thẳng khiếu huyệt, Thiên phạt cũng là lẽ thường, Tô Vũ không sao chứ?"
"Phủ chủ, các ngài lợi hại như vậy, mau đánh vỡ những vật kia đi!"
"..."
Có người hô to, Chu Thiên Đạo quát: "Thiên phạt có ngọn nguồn, Nguyên Thần không lộ thế, Tô Vũ có thể chống đỡ!"
Tùy tiện mượn cớ mà thôi!
Dù cho Nguyên Thần khiếu được đưa ra hấp thụ ánh sáng, để cho người ta coi trọng, vậy cũng quấy nhiễu không đến được vô địch cảnh, ông chỉ muốn tránh tạo thành phiền toái quá lớn mà thôi.
Tràng diện đều lớn như vậy, không tìm lý do hợp lý một chút thì không thể nào nói nổi.
Lúc này, bốn phương tám hướng đều có nguyên khí ào ạt cuốn tới!
Không phải trợ giúp Tô Vũ đột phá, mà là trở ngại ý chí lực của hắn cụ hiện!
Trên không, từng tiểu nhân được tạo thành từ thiên nhiên đang đối chiến cùng văn binh của Tô Vũ!
Tràng diện càng lúc càng lớn, phạm vi bao trùm cũng càng lúc càng mở rộng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.