Chương trước
Chương sau
Thiên Đạo quân lại lần nữa kiểm tra một phen, có cường giả cấp thống lĩnh lớn tiếng hô hào: "Chư vị, quy củ cũ, không được chen lên Chiến Long đài, Tô nghiên cứu viên là chuyên gia ở lĩnh vực nghiên cứu, Vạn Tộc giáo muốn giết hắn cho thống khoái, một khi cận thân thì sẽ rất nguy hiểm, không nên chen lấn vào vòng cấm, bằng không thì Thiên đạo quân sẽ xuất thủ!"
"Yên tâm đi, người nào mà không hiểu cái này, kẻ nào chen vào thì kẻ đó chính là người xấu!"
"Đúng rồi! Lưu đại nhân, ngài có quen Tô Vũ không? Tô nghiên cứu viên đã là người của Đại Minh phủ, ngài nói với hắn một câu đi, công pháp truyền bá ở Đại Minh phủ xin hãy để cái giá tiện nghi một chút, tốt xấu gì cũng người trong nhà, đúng không?"
Vị thống lĩnh kia cạn lời, quát to: "Bớt nói nhảm, còn chưa đủ tiện nghi sao?"
"Thì càng thêm tiện nghi một chút nữa sẽ càng tốt hơn mà!"
Một đám người cười toe toét, ai mà không muốn ít phải tiêu tiền cơ chứ.
Càng rẻ thì sẽ càng tốt hơn.
Vừa nói xong, nơi xa xa, có người cười vang: "Chư vị nói có đạo lý, thật ra ta quên mất điểm này, nếu đã vào Đại Minh phủ thì nên hồi đáp lại nơi đây, hồi đáp lại đồng hương. Từ hôm nay, công pháp của sở nghiên cứu Nguyên Thần tại Đại Minh phủ, hết thảy đều giảm còn 80%! Ai đã mua trước đó và tốn thêm tiền thì đều có thể tìm học phủ hoặc là sở hối đoái để lấy về, phần tiền này ta sẽ phụ cấp cho chư vị!"
Thanh âm rất lớn!
Vô số người dồn dập nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên lối đi bên kia, có một thanh niên cưỡi trên lưng một con Đại yêu màu vàng kim, cực kỳ chói mắt, chậm rãi đi về hướng Chiến Long đài.
Tô Vũ cưỡi trên lưng Toan Nghê, thấy mọi người nhìn lại thì mỉm cười giới thiệu: "Ta là Tô Vũ, chuyện ưu đãi công pháp mấy ngày nữa sẽ hoàn thành, mặt khác, từ nhỏ ta đã chịu phụ thân ta hun đúc, sùng bái quân nhân. Phàm là người tòng quân ở Đại Minh phủ thì khi hối đoái công pháp, hết thảy đều giảm 30% giá cả!"
Giờ khắc này, mọi người mới biết được vị mới vừa nói chuyện chính là người nào.
Giảm giá?
Thật sự dễ nói chuyện như vậy sao?
Mấy lão nhân vừa mới mở miệng trêu ghẹo vị thống lĩnh bỗng nhiên mừng rỡ, cao giọng hô: "Tô đại sư trượng nghĩa!"
"Tô nghiên cứu viên đại khí!"
"Không hổ là thiên tài của Đại Minh phủ chúng ta!"
"Người tốt a!"
"Trước đó đổi rồi mà còn có thể nhận về, ăn hết mà còn có thể phun ra... Sự độ lượng này quả là không tầm thường!"
"..."
Một đám người hưng phấn tột độ, bớt 20% dĩ nhiên là không ít, tỉ như bản cao nhất của《 Hợp Khiếu pháp 》hiện tại giá cả hối đoái cũng không tính quá cao, 50 điểm công huân mà thôi, nhưng nếu 50 điểm công huân thật sự tính thành tiền thì cũng phải lên đến một hai trăm vạn.
Giảm còn 80%, lập tức thì sẽ bớt đi rất nhiều.
Có lão nhân hưng phấn nói: "Tô đại sư, ưu đãi cho quân nhân là tại ngũ mới được, hay là xuất ngũ cũng được?"
Vị này lớn tuổi hơn Tô Vũ rất nhiều, nhưng khi gọi hắn là đại sư lại không hề cảm thấy ngượng miệng.
Người ta vốn chính là đại sư mà!
Tô Vũ cười vang đáp: "Đều như nhau, công pháp truyền ra lại không phải là vì kiếm tiền, thu phí là vì để mọi người có một ngưỡng cửa, biết mình phải bỏ ra tiền. Thứ cần bỏ ra tiền thì mọi người mới có thể coi trọng, mới có thể để bụng! Dĩ nhiên, phí tổn nghiên cứu phát minh vẫn cần được ủng hộ, giá cả cũng không thể quá thấp, quá thấp thì các nghiên cứu viên sẽ chẳng còn lòng dạ nào mà tập trung nghiên cứu, công pháp cũng sẽ không thể đổi mới!"
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Được Tô Vũ cam đoan, lão nhân kia cũng vui vẻ ra mặt, rõ ràng ông chính là lính đã xuất ngũ.
Lúc này, Tô Vũ bèn cưỡi trên lưng Toan Nghê đi đến bình đài cao hơn mặt đất 2 - 3m phía trước.
Mà giờ khắc này, Tô Vũ vừa lên đài, trên không có lần lượt từng bóng người hạ xuống.
"Phủ chủ đại nhân!"
"Phủ trưởng!"
"Tướng quân!"
"..."
Nhìn thấy từng vị cường giả xuất hiện, mọi người nhất thời kinh hô, mở rộng tầm mắt, thật sự là có rất nhiều cường giả hộ đạo.
Lại nhìn qua Tô Vũ, ghê gớm thật!
Những lão nhân này cũng không nhiều lời, vừa hiện thân bèn bày ra uy lực chấn nhiếp bốn phương, rất nhanh họ lại tiếp tục ẩn mình vào hư không.
Mà Chu Thiên Đạo thì lại không rời đi, lúc này, vẻ mặt ông tươi cười, lớn giọng nói: "Vừa rồi những lời mà Tô Vũ nói, ta cũng đã nghe! Quả là phúc của Đại Minh phủ! Tô Vũ phổ biến công pháp, giá cả đã cực thấp, bây giờ còn cho Đại Minh phủ ưu đãi rất lớn, hi vọng các chiến sĩ của Đại Minh phủ ta đừng cô phụ khổ tâm của Tô nghiên cứu viên!"
Chu Thiên Đạo nói một câu, rất nhanh lại thông báo: "Hôm nay Tô Vũ công khai truyền đạo cũng là do ta cố ý mời tới, chính là vì giải tỏa nghi vấn cho mọi người, biểu diễn công pháp của hắn để mọi người thấy rõ. Hiểu rõ thì sẽ dễ tu luyện hơn!"
Chu Thiên Đạo lại tiếp tục: "Thực lực Tô Vũ có lẽ không mạnh, nhưng mà công pháp là do hắn thôi diễn, muốn tu luyện đến đỉnh phong, lô hỏa thuần thanh, hi vọng mọi người trân quý cơ hội như vậy, hi vọng Đại Minh phủ có thể xuất hiện càng nhiều thiên tài như Tô Vũ!"
Nói tới đây, ông chợt quát lớn: "Ta biết, có vài kẻ gian nhận không ra Nhân tộc tốt thế nào, không biết Đại Minh phủ tốt ra sao! Đại Minh phủ luôn luôn không xen vào chút chuyện ấy, chúng ta sống cuộc sống của chúng ta... Thế nhưng Vạn Tộc giáo, người người kêu đánh, gặp mặt tất sát! Gần đây, Vạn Tộc giáo treo nhiệm vụ giết Tô Vũ, ban thưởng thậm chí là cao tới hơn trăm vạn điểm. Ta biết hôm nay có lẽ có những kẻ gian này ẩn núp tới đây, không sao, ta chỉ là để cho các ngươi biết, tại Đại Minh phủ này mà dám xuống tay với Tô Vũ thì chính là kẻ địch của Đại Minh Vương cùng Đại Minh phủ Chu gia, không chết không thôi!"
Thanh âm của Chu Thiên Đạo truyền khắp bốn phương: "Chu gia khai phủ hơn ba trăm năm, bảo hộ một phương, bách tính an bình lạc nghiệp, một đám sâu mọt lại dám mơ tưởng phá hư yên bình của Đại Minh phủ sao? Hôm nay cũng là lời cảnh cáo, kẻ nào muốn giết Tô Vũ thì suy nghĩ kỹ càng!"
Uy hiếp, tỏ thái độ.
Chu gia bảo hộ Tô Vũ!
Tô Vũ xảy ra chuyện thì bọn họ sẽ liều mạng, không chết không thôi!
Gia tộc vô địch sẽ rất ít khi tỏ thái độ thẳng thừng như vậy, giờ khắc này, Chu Thiên Đạo lại tỏ rõ thái độ của mình trước mặt mọi người.
Trên đài, Tô Vũ cung kính đáp: "Đa tạ Phủ chủ đại nhân!"
"Việc nên làm thôi!"
Hai người đối thoại một hồi, dưới đài dân chúng chỉ an tĩnh trong nháy mắt, rất nhanh bèn cao giọng hoan hô lên.
Có người đứng đầu như thế, không phải là rất tốt sao?
Bảo hộ thiên tài, bảo hộ bách tính.
Mà Tô Vũ cũng không nhiều lời, thanh âm của hắn vang dội, mở miệng nói: "Hôm nay, ta chủ giảng《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, mở 126 nguyên khiếu, dựa theo đẳng cấp thì nó thuộc về Thiên giai trung cấp công pháp!"
"So với《 Thiên Quân quyết 》mà mọi người thường gặp thì nhiều thêm 90 khiếu huyệt, dĩ nhiên, tu luyện hoàn thành thì về sau《 Thiên Quân quyết 》hoàn toàn không thể so sánh!"
"Thiên giai công pháp không phải là thứ mà người người đều có thể tu luyện, nó rất khó, thiên phú không đủ, tài nguyên không đủ, thông thường khai khiếu hai ba mươi cái liền không thể tiếp tục, nó cũng không có đủ tính phổ biến. Công pháp mà không có đủ tính phổ biến thì lưu truyền kiểu gì?"
Trên đài, Tô Vũ cũng không vội mà đi đúc thân.
Hắn lớn tiếng giảng giải: "Vì sao ta muốn mở rộng《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, bởi vì nó đơn giản! Quan trọng là sẽ đẩy tốc độ tu luyện lên cực nhanh!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.