Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến Cục lông nhỏ, Tô Vũ lại nhớ tới ba đầu Đại Yêu lúc trước, hắn vội mở miệng: "Phủ chủ, phiền ngài nói với Đại Hạ phủ bên kia một tiếng, hãy sớm đưa ba đầu Đại Yêu tới cho ta. Ban đầu ta đã đáp ứng chúng nó, đưa chúng nó trở lại Chư Thiên chiến trường, dù cho hiện tại không thể thì ta cũng không nên nuốt lời!"
Không sớm thì muộn hắn cũng sẽ đưa tiễn bọn chúng!
"Được rồi, ta sẽ nói với Hạ Tiểu Nhị một câu, tốt nhất là bàn lại một lần,《 Nguyên thần · Văn quyết 》đến bây giờ còn chưa thương lượng xong, chỉ e Hạ Tiểu Nhị cũng muốn bàn bạc thêm với ngươi."
Các nơi khác ở Đại Hạ phủ cũng đã coi như bàn bạc xong, nhưng tam đại học phủ thì lại chưa thương lượng ổn thỏa.
Việc này khẳng định Hạ Hầu gia vẫn rất cần nói chuyện lại với Tô Vũ một lần.
...
Nói chuyện xong với Chu Thiên Đạo, Tô Vũ cũng không nán lại đây lâu, hắn gọi Ngô Lam rồi cùng nhau đi về sở nghiên cứu.
Trên đường đi.
Nghe thấy Ngô Lam nói nàng mới chỉ lên tới tầng 17, Tô Vũ nghĩ nửa ngày bèn trấn an một câu: "Ngươi là nghiên cứu viên, nghiên cứu làm chủ, không am hiểu vượt quan cũng là điều rất bình thường!"
"..."
Ngô Lam mặc kệ hắn, còn không bằng ngươi đừng an ủi.
Ngươi cũng là nghiên cứu viên mà!
Tô Vũ bật cười, "Kỳ thật như thế là đã rất khá, nếu tầng 20 dựa vào thực lực vượt quan, tối thiểu cũng tương đương với ba vị trí đầu Bách Cường bảng ở Đại Hạ phủ. Tầng 19 đại khái là nhóm trước hạng 30, tầng 18 tầng là tầm trước hạng 50. Có thể lên tới tầng 17, đặt tại Đại Hạ phủ cũng là học viên Bách Cường!"
Ngô Lam buồn bực hỏi: "Bách Cường rất lợi hại phải không?"
Nàng không cảm thấy thế!
Tại Đại Hạ phủ, nàng kém chút đã đánh vào Bách Cường, giờ đã trôi qua mấy tháng rồi.
"Thực lực của mọi người cũng đều đang tiến bộ, chuyện này rất bình thường."
Tô Vũ quan sát nàng một lượt, kỳ thật Ngô Lam tiến bộ không chậm, hiện giờ cũng đã đến Thiên Quân bát trọng, độ chứa đầy vượt qua 95%, thực lực này trước kia vẫn xem như rất ổn, dĩ nhiên, hiện tại thì hơi yếu một chút.
Tô Vũ cười bảo: "Thực ra không cần tu luyện Chiến thần quyết, ta kiến nghị ngươi đổi thành《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》, khai khiếu không phải chỉ là nện tiền sao? Ngươi cũng không phải không có tiền, mua thêm chút Địa Nguyên quả, 500 công huân một viên, mua 30 - 50 viên về mở ra 50 - 60 khiếu huyệt, khi đó tu luyện《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》cũng coi như gần hoàn thành."
Ngô Lam trợn trắng mắt!
Thế thì phải hết mấy vạn công huân!
Ta đâu có ngốc!
Ở đâu ra nhiều tiền như vậy?
Địa Nguyên quả đúng là có thể hỗ trợ khai khiếu, bất quá một lần chỉ mở ra 1 - 2 khiếu mà thôi, tốn hao tới tận 500 điểm công huân, vả lại càng dùng về sau thì hiệu quả lại càng yếu.
Tô Vũ thấy sắc mặt không vui của nàng thì bật cười, "Mua là được, kỳ thật không mua thì chỗ ta hình như vẫn còn không ít, không dùng cũng phí phạm, lát ta sẽ đưa cho ngươi..."
"Không muốn!"
"Coi như là chia hoa hồng đi."
Tô Vũ lại nói: "Sở nghiên cứu Nguyên Thần kiếm ra tiền, kiếm lời rất nhiều, ngươi làm tổ trưởng tổ công kiên, chia hoa hồng được một hai vạn công huân không phải rất bình thường sao?"
"Ta có《 Nguyên thần · Văn quyết 》rồi!"
"Vật kia không đáng tiền, hiện tại một trăm công huân là có thể đổi."
Tô Vũ mỉm cười bảo: "Hợp khiếu pháp cũng thế, hiện tại giá công huân đổi lấy nó cũng không cao, nếu không truyền ra ngoài, thứ này còn đáng tiền, truyền ra rồi thì có thể kiếm mấy chục điểm hay một trăm công huân mà thôi, có ích gì?"
Dứt lời hắn lại nói: "Không chỉ ngươi, kỳ thật những người khác ta cũng đều có một ít đền bù, trước đó ta không nghĩ tới nhanh như vậy lại truyền bản cao cấp đi, bao gồm cả Khương Mục, Hạ Hổ Vưu bọn họ, sau này ta đều sẽ có một ít bồi thường!"
Đây là lời nói thật.
Lúc trước hắn không nghĩ tới sẽ truyền ra ngoài nhanh như vậy, mặc dù từ mấy tháng trước thì những người kia đã sớm học được, nhưng hiện tại nhìn lại thì... quá không đáng giá!
Hiện tại, tốn hao mấy chục điểm công huân là có thể đổi đồ, lúc trước mọi người đều góp vào không ít sức lực cho sở nghiên cứu, hao phí rất nhiều tinh lực.
Còn có Trương Hào và Hồ Tông Kỳ của hội hỗ trợ, sau này Tô Vũ cũng sẽ lần lượt cho họ một chút đền bù tổn thất.
Kỳ thật họ đã sớm học được, đó chính là ưu thế.
Thế nhưng, Tô Vũ cảm thấy như vậy thì vẫn quá bạc đãi, hắn là người ân oán rõ ràng, đáng được bao nhiêu thì nên nhận bấy nhiêu.
Về phần Ngô Lam, nàng ngàn dặm xa xôi đi tới Đại Minh phủ hỗ trợ hắn, Tô Vũ càng sẽ không bạc đãi nàng.
Địa Nguyên quả, thật sự là hắn có một rương lớn.
Chính hắn cũng không cần, để đó rất phí phạm.
Cái rương kia phải có chừng trăm viên!
Giá trị của trăm viên có thể tới tầm 5 vạn công huân, nhưng đưa cho Ngô Lam thì hắn cũng chẳng tiếc gì.
Có điều Tô Vũ dự định sẽ lưu lại một ít, có lẽ sau này có thể để cho cha hắn dùng.
Đương nhiên, dùng Thiên Nguyên quả khai khiếu kỳ thật là tốt nhất.
Hạch tâm của Thiên Nguyên quả chính là Thiên Nguyên khí, nếu có thể rút ra Thiên Nguyên khí thì Địa Nguyên quả không tính là cái gì.
Thế nhưng cái giá để rút ra Thiên Nguyên khí đại khái sẽ không ít.
Tinh huyết Đằng Không cảnh mới có thể rút ra Thiên Nguyên khí, một giọt tinh huyết Đằng Không cảnh cho dù là phế vật Đằng Không thì giá trị cũng không thấp. Mà nếu quá phế vật thì lượng Thiên Nguyên khí ẩn chứa trong đó lại quá ít ỏi, cho nên hắn vẫn cần mua sắm chủng loại tinh huyết cao cấp.
Đây đều là việc cần tiêu tiền!
Ngô Lam không quan tâm Tô Vũ suy nghĩ gì, nghe thấy hắn nói muốn bù đắp cho tất cả mọi người, lúc này nàng mới vui vẻ ra mặt, mở miệng hỏi: "Ta có thể được phân nhiều Địa Nguyên quả như thế à?"
"Dĩ nhiên, ngươi là tổ trưởng tổ công kiên!"
"Vậy ta chuyển tu《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》hả?"
Nàng nghe Tô Vũ nói học xong công pháp này thì sau đó sẽ khai khiếu rất nhanh.
Tô Vũ gật đầu, "Công pháp này rất tốt, ngươi tu luyện xong, nếu cảm thấy lực sát thương không đủ cường đại, thậm chí có thể tìm bản thiên giai công pháp để sửa, tiếp sau đó khai khiếu cũng nhanh, hợp khiếu cũng nhanh. Ngươi sẽ mau chóng lên tới Vạn Thạch cửu trọng! Bằng không thì chính ngươi cứ dây dưa như thế, không mất một hai năm thì sẽ không đến được Vạn Thạch."
"Ta là Văn Minh sư, đâu phải Chiến giả..."
Ngô Lam cũng không quá để ý chuyện này, rất nhanh nàng lại nói: "Ta muốn tấn cấp Đằng Không! Vô địch cùng giai, ta khẳng định sắp được rồi, sớm tấn cấp một chút cũng không tệ..."
"Ngươi mở ra bao nhiêu Thần khiếu rồi?"
"Mở 8 cái!"
Tô Vũ im lặng, mở có chút xíu như thế, ngươi vội vã tấn cấp làm gì.
Bất quá đây cũng không tính là chậm, hắn đưa công pháp cho nàng cũng mới hơn hai tháng, hơn hai tháng mà mở 8 Thần khiếu, thực ra không hề chậm.
Phải nói là rất nhanh mới đúng, đại khái đã có thể thôn phệ không ít ý chí lực.
"Tốt nhất hãy mở đủ 72 cái!" Tô Vũ vẫn khuyên nhủ: "Mở hết 72 cái, rất nhanh có khả năng sẽ đến Lăng Vân cảnh!"
Ngô Lam đau đầu đáp: "Nhưng mà không tấn cấp, ý chí lực của ta quá yếu, hiệu suất làm việc quá thấp, gần đây ta phát hiện mình đọc sách đều sắp không vào được, thần văn vẽ ra 6 viên, uẩn dưỡng quá hao phí ý chí lực, phân tán sự chú ý."
Vẽ ra 6 viên thần văn?
Nhanh như vậy sao?
Tô Vũ hơi ngẩn người, Ngô Lam buồn bực nói: "Thật kỳ quái, từ ngày đến Đại Minh phủ ta phác họa thần văn nhanh hơn hẳn, mỗi lúc trời tối tu luyện lại càng nhanh. Hai ngày trước ta tùy tiện nhìn ý chí chi văn, thế mà liền vẽ ra một viên thần văn."
Phác họa nhiều như vậy làm gì chứ!
Nàng cũng không muốn phác họa quá nhiều.
Mà Tô Vũ hơi hơi ngốc trệ một thoáng, ngẫm nghĩ một lúc liền hiểu ra, hẳn là do chữ "Hỏa" ảnh hưởng!
Chính hắn cảm thụ không quá rõ ràng, Ngô Lam thì lại thu họach không nhỏ.
Đây là ý chí lực theo không kịp mức tiêu hao, dẫn đến nàng có điểm phân thần, đọc sách vô phương tập trung, đây là chuyện hết sức thường gặp, Ngô Lam cần lượng lớn bảo vật tài nguyên để bổ sung, bằng không sẽ không có câu nói đa thần văn nhất hệ quá tốn kém.
Đây vẫn chỉ là 6 thần văn, đến 10 hay 20 viên, vậy sẽ càng phiền toái hơn.
Sư tỷ Ngô Gia của hắn cũng vẽ ra không ít, cho nên nàng không thích đọc sách... Khụ khụ, chuyện này cũng không có cách nào khác, không thể tập trung, không có tinh lực đi xem.
"Trước tiên chịu đựng một quãng thời gian, sau này ta sẽ nghĩ biện pháp!"
Tô Vũ trấn an một câu, không phải người nào cũng đều giống hắn, thần văn nhiều, gánh vác sẽ rất lớn.
Tỉ như Kim Sinh, thần văn quá nhiều, kỳ thật gánh vác rất lớn, y chậm chạp không thể tiến vào Lăng Vân đều là do thần văn gây ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.