Chương trước
Chương sau
Một lát sau, Tô Vũ đã hấp thu xong.
Cục lông nhỏ cũng cực kỳ thỏa mãn!
Bất chợt, Tô Vũ còn chưa kịp cử động, bỗng dưng rầm một tiếng, Cục lông nhỏ bắn ra từ phía người hắn, rơi bình bịch xuống đất, biến thành một Cục lông xẹp lép bẹp dí!
Tô Vũ: "..."
Cục lông nhỏ: "..."
Tô Vũ cũng cạn lời, "Ngươi có phải không muốn sống nữa không?"
Cái tên này vừa rồi bỗng nhiên xông vào biển ý chí của hắn, kết quả cũng đã nhìn thấy, sách họa lóe lên kim quang bắn Cục lông nhỏ ra ngoài, kém chút thì nó đã bị đánh thành bột nhão!
Cục lông nhỏ ủy khuất, "Càng ngày càng thơm!"
Nó nhịn không được!
Nó cảm giác mình đã lợi hại hơn hẳn nên muốn đi ăn thử, nào ngờ lại bị đánh!
Tô Vũ ngẫm lại mà cũng thấy rất kinh hãi, trước kia Cục lông nhỏ xông vào biển ý chí của hắn thì hắn vẫn có thể cảm nhận được một chút, cảm giác có đồ vật đang chen vào biển ý chí của mình, nhưng hiện tại... hắn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác gì!
Càng ngày càng đáng sợ!
Nếu thật sự bộ tộc của nó có vô địch, Văn Minh sư mà xui xẻo tao ngộ thì ai có thể khắc chế?
Văn Minh sư đụng trúng vô địch cảnh đại khái đều phải kêu cha gọi mẹ.
Đương nhiên, không đến vô địch thì Tô Vũ cũng không biết tình huống thế nào.
Tầng 40 đã bị hút khô.
Giờ phút này, trong hư không còn có một chút ý chí lực tràn lan ra, Tô Vũ hấp thu một chút, điền vào phần vừa thâm hụt, cả giận mắng: "Ngươi đã ăn thần văn chữ “Hỏa” của ta rồi, hôm nay mà ta không bù lại được thì chúng ta không ra ngoài!"
Cục lông nhỏ hèn mạt, Tô Vũ đau đầu với nó, đây là nó mới tiến vào Lăng Vân thôi, sau này nếu nó tiến vào Sơn Hải thì làm sao để xử lý?
Luôn cảm giác mình nuôi không nổi!
Đâu chỉ mình, ai có thể nuôi nổi nó?
Ăn đều là thứ gì chứ?
Ý chí lực, thần văn, Thiên Nguyên khí... Những vật xa xỉ như vậy thì nhà ai có thể cung cấp được?
Dừng lại tầng 40 thêm một hồi, mắt thấy đã sắp hết giờ, Tô Vũ mới đứng lêm tiến nhập tầng 41.
Mà Cục lông nhỏ lại ẩn vào biển ý chí của hắn, miễn cho trêu chọc khiến Bách Đạo các trừng phạt cả hai.
...
Tiếp tục vượt quan.
Trong lúc Tô Vũ và Cục lông nhỏ đang miệt mài đấu hạ thử thách bên trong Bách Đạo các, thì mấy người Chu Thiên Đạo đã tụ đến cùng một chỗ, Chu Thiên Đạo nhịn không được chửi nhỏ: "Má nó, thứ đồ chơi kia từ đâu xuất hiện vậy, ta đã bắt gặp nó đi theo Tô Vũ từ Tinh Lạc sơn rồi!"
"Nghe nói là do Hồng Đàm bắt."
"Đệt, Hồng Đàm suốt ngày mặc kệ chính sự là để đi bắt mấy thứ loạn thất bát tao như vậy về à, ngươi nói xem, lần này hắn bắt trúng hậu duệ Cổ tộc nhà ai đây?"
Chu Thiên Đạo nhức đầu kinh khủng!
Hồng Đàm nhà ngươi đã quyết định mặc kệ việc đời thì hãy mặc kệ thật sự đi!
Chạy ra chiến trường bắt loạn hậu duệ nhà người ta về làm gì, bây giờ thì hay rồi.
Cổ tộc là chủng tộc tồn tại từ thời thượng cổ, Thủy Ma tộc và Nguyên Thủy Thần tộc chính là một trong số đó, thế nhưng Thần tộc cùng Ma tộc lại có một vài bộ tộc không được tính, Cổ tộc đại bộ phận đều đại biểu cho việc có một ít Cổ vô địch tồn tại.
Tôn xưng là Bán Hoàng!
Chủng tộc như vậy rất khó đối phó, dù cho chỉ có một vị Bán Hoàng mà không có vô địch khác thì ở Giới vực riêng, chúng cũng là sự tồn tại vô phương địch nổi, bảy tám vị vô địch đi vào bị áp chế thực lực, đại khái sẽ bị người ta đánh chết.
Trừ phi hơn mười vị vô địch trực tiếp xông vào, dù cho bị áp chế thì cũng có thể đánh giết đối phương, hoặc là dứt khoát phá vỡ giới vực kia!
Có một số tiểu giới, vô địch nhiều là có thể phá vỡ.
Có nơi thì không được!
Thần Ma là đại giới, đừng nói hơn mười vị vô địch, mấy trăm vị tiến vào đều chưa hẳn có thể phá vỡ, bằng không Thần Ma có rất nhiều vị vô địch, không chừng lại tự phá vỡ Giới Vực trước.
Ngưu Bách Đạo cũng cạn lời, "Hồng Đàm quả nhiên là kẻ rất hiếu kỳ, thứ đồ gì cũng dám bắt về!"
Nói xong, Ngưu Bách Đạo suy nghĩ một chút bèn bảo: "Tốt nhất vẫn là chủng tộc có số lượng khá nhiều thì còn đỡ, mất đi một con thì cũng chưa chắc có ai để ý, còn tưởng rằng đối phương ra bên ngoài lịch luyện cũng không chừng, vậy thì vấn đề sẽ không lớn."
Số lượng nhiều, mặc dù Bán Hoàng có thể cảm ứng nhưng đại khái cũng sẽ không quá để ý.
Tuyệt đối đừng là loại mà một nhà chỉ có mấy mống tồn tại!
Đó mới là đại phiền toái!
Vậy đại biểu vị Bán Hoàng kia đã biết rõ tình huống, phát hiện vị trí của Cục lông nhỏ, biết đối phương đang ở Nhân cảnh... Lúc này quả thật là vô cùng phiền toái, cẩn thận tùy thời sẽ có một vị vô địch tiến vào Nhân Cảnh.
Chu Thiên Đạo cũng rất bất đắc dĩ, ông vội nói: "Còn may, miễn cưỡng che đậy thì đại khái cũng không có mấy người biết. Tô Vũ phải tự kiềm chế một chút, hắn mà đến Chư Thiên chiến trường thì không chừng sẽ có vô địch nhìn chằm chằm hắn!"
"Vậy thì không cho hắn đi là được..."
Ngưu Bách Đạo còn chưa nói xong, Chu Thiên Đạo liền ngắt lời: "Nếu Tô Vũ chỉ đơn thuần là nhà nghiên cứu thì chẳng sao, nhưng mà Tô Vũ không phải, thực lực bản thân hắn cũng vô cùng cường đại, vô địch trong cùng giai, ngươi cảm thấy hắn có thể ở lại sở nghiên cứu cả một đời à?"
Vô nghĩa!
Không có thực lực còn đỡ, có thực lực thì ai nguyện ý một mực vùi mình trong sở nghiên cứu?
Hai người không nói gì, Chu Thiên Đạo cũng lười nói thêm nữa, ông nhức đầu hỏi: "Mặc kệ, việc này không phải việc cấp bách, quan trọng là tại sao tới bây giờ tiểu tử kia còn chưa ra?"
Ngưu Bách Đạo còn phiền muộn hơn cả ông!
"Ta làm sao mà biết! Tiểu tử này quá mức rồi a, chính mình ăn còn chưa đủ, còn mang theo vật nhỏ kia đi ăn, đây chính là nội tình của học phủ chúng ta!"
Chính mình ăn thì thôi đi, một mình Tô Vũ dẫu ăn nhiều thì cũng có hạn.
Hiện tại thì hay rồi, hắn mang theo Cục lông nhỏ cùng đi, ăn đến mức đối phương đã tấn cấp lên Lăng Vân!
Không phải là thứ gì tốt!
Ngươi có muốn lần sau trực tiếp mang thêm mấy con canh cửa còn lại của nhà ngươi cùng đi vào luôn không?
...
Mà ở bên trong Bách Đạo các, Tô Vũ quả thật là có tâm tư này.
Hắn cảm giác mình sắp không ăn nổi nữa!
Sớm biết thế thì hắn đã mang theo Thủy Nhân, Ảnh Tử cùng vào, ăn chùa thì ngu sao lại không đi?
Bách Đạo các này quá lợi hại!
Bấy giờ Tô Vũ đã xông qua 43 tầng.
Mới đến tầng 44, chữ "Hỏa" của hắn không sai biệt lắm đã khôi phục được tới nhất giai.
Đến nhị giai thì đại khái còn cần một chút thời gian.
Các thần văn khác thì Tô Vũ cảm nhận được rất nhiều miếng đều sắp đến nhị giai cực hạn.
Thần văn chữ "Máu" là lợi hại nhất, tùy thời đều có thể tấn cấp tam giai.
Tô Vũ còn đang tự hỏi, liệu hắn có nên để chữ "Máu" tiến giai hay không.
Để nó lên cấp thì hắn lại lo lắng thần văn tam giai sẽ khiến hắn khó mà điều khiển, ngược lại tạo thành xung đột.
"Trước tiên khôi phục chữ “Hỏa” xong đã rồi lại nói, mặt khác đều tăng lên tới nhị giai cực hạn thôi, về sau đột phá Đằng Không, ta có thể sẽ thêm được 11 viên tam giai thần văn!"
Tô Vũ tính toán một hồi, giờ phút này, thần văn mà hắn đụng độ đều là tam giai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.