Chương trước
Chương sau
Tầng 39.
Thần văn chữ "Chậm" đã chính thức tấn cấp nhị giai!
Lúc này Tô Vũ biểu hiện ra không còn là thần văn cường đại, mà chính là lực chiến đấu mạnh mẽ, hắn muốn tầng tiếp theo sẽ gặp được yêu thú, tiếp tục kẹt quan.
Hiện tại hắn đang đối mặt với một con yêu thú Đằng Không cửu trọng.
Trông dáng vẻ có điểm quen mắt, dường như là thành viên trong chủng tộc Bách Cường.
Không, nhìn rất quen mắt.
Phá Sơn kích!
Phá Sơn ngưu nhất tộc!
Tô Vũ thầm tặc lưỡi.
Đối phương rất lợi hại, nhưng Tô Vũ cũng không yếu, thần văn chiến kỹ triển lộ, 11 thần văn phác họa thành chiến kỹ, đều là nhị giai thần văn nên sức sát thương cực mạnh.
Đủ loại đặc tính bùng nổ, tốc độ của Phá Sơn ngưu nhiều lần giảm xuống.
Mà thân thể Tô Vũ càng đấu lại càng cường đại.
Chốc lát sau, hắn đã dùng nhất kích đánh nổ đầu đối phương.
Ầm ầm một tiếng!
Phá Sơn ngưu nổ tung, hàng loạt nguyên khí và ý chí lực tràn lan, Tô Vũ tiếp tục tranh thủ khai Thần khiếu, đến lúc này số lượng Thần khiếu mà hắn mở ra đã trọn vẹn 122 cái.
Hấp thu xong, một lát sau hắn đã tới tầng 40.
Vừa vào thì kình phong liền ầm ầm kéo tới!
Lòng Tô Vũ trầm xuống!
Lăng Vân!
Hắn đạp không bỏ chạy, nhìn kỹ lại thì cũng thấy quen mắt, "Bạch Ly nhất tộc?"
Tô Vũ hơi bất ngờ!
Chủng tộc này dĩ nhiên hắn phải biết, trước kia ở sở nghiên cứu Văn Đàm cũng có một con, trước khi đi hắn đã để nó lại cho Ngô Gia, Hỏa Nha cũng bị hắn lưu lại, đang ở chỗ Trần Vĩnh.
Chủng tộc này là Văn Minh sư nhất tộc, chúng chỉ có một cái đặc điểm, nhanh!
Con yêu thú trước mặt hắn là Lăng Vân nhất trọng, có điều tốc độ phải so ngang với Lăng Vân tam tứ trọng của các chủng tộc khác.
Tô Vũ mỉm cười, vừa vặn hắn mới cảm ngộ được thần văn chữ "Chậm", nếu không có nó thì khi gặp phải Bạch Ly nhất tộc chắc chắn hắn sẽ yếu thế. Dù cho thực lực của hắn cường hãn nhưng tốc độ quá chậm, hoàn toàn theo không kịp đối phương thì cũng sẽ dễ bị nó ngược sát.
Hiện tại thì hay rồi, vừa vặn thích hợp tôi luyện chiến kỹ của bản thân.
Trong không gian.
Hai bóng dáng triền đấu, Tô Vũ tuy không nhanh nhẹn bằng Bạch Ly, thế nhưng Bạch Ly cũng đang bị hắn liên tục kéo chậm tốc độ!
Khoách Thần chùy, thần văn chữ "Chậm", huyễn cảnh từ chữ "Máu", sấm sét từ chữ "Lôi", khí thế chấn nhiếp từ chữ “Sát”, "Chiến" ý dạt dào...
Từng viên, từng viên thần văn đều đang phát huy tác dụng.
Lúc bấy giờ Tô Vũ mới thể hiện ra dáng vẻ của Văn Minh sư.
Hắn cũng không dùng Khai Thiên đao, mà chính là dùng《 Thời Gian 》chiến kỹ, đá cho hư không trở thành tuế nguyệt, thời gian luân chuyển, đá cho Bạch Ly không ngừng hiển lộ thân ảnh!
Giao chiến chừng 8 phút đồng hồ, Tô Vũ gầm lên một tiếng, mạnh mẽ chém ra một đao!
Đao quang bùng nổ!
Phập một tiếng, hắn chặt đứt đầu Bạch Ly, mà trên người Tô Vũ cũng nhiều thêm mấy vết máu, đều là do móng vuốt của Bạch Ly lưu lại.
Một mảnh vỡ bắn đi như bão tố, Khoách Thần chùy của Tô Vũ sớm đã chờ đợi.
Ầm ầm nện một chùy, đập cho mảnh vỡ rụng xuống.
Tô Vũ vui vẻ khôn nguôi, lại đến thời điểm kẹt quan rồi.
Ải này hắn có thể dừng lại 4 giờ.
Mà lần này, ý chí lực tràn lan, không còn là 5 phút đồng hồ một lần, mà chính là 1 phút đồng hồ xuất hiện một sợi, đều là cường độ Lăng Vân cảnh, Tô Vũ vui mừng quá đỗi!
Má nó.
Đúng là phát tài.
Độ tinh khiết của ý chí lực nơi đây còn cao hơn cả thức hải bí cảnh, cường độ chuyển động cũng mạnh hơn nhiều.
Ta phải hút!
Điên cuồng mà hút!
Một sợi ý chí lực Lăng Vân cảnh khó mà mở ra một Thần khiếu, nhưng 5 sợi thì có khả năng đủ để mở ra một cái.
5 phút đồng hồ trôi qua, một Thần khiếu của Tô Vũ đã có dấu hiệu chuẩn bị khai mở.
Nhanh đến kinh người!
Mà giờ khắc này, Cục lông nhỏ trốn trong biển ý chí của hắn đang lén lén lút lút chạy đến, nó cũng muốn hút!
Thơm quá đi à!
Cùng nhau hút!
Điên cuồng hút!
Một giờ trôi qua, Tô Vũ không thể mở ra 12 Thần khiếu như hắn dự tính, thế nhưng hắn cũng đã mở được trọn vẹn 8 cái.
Hắn liếc nhìn Cục lông nhỏ đang hung phấn hút ý chí lực, cũng lười nói thêm cái gì.
Chúng ta kẹt lại lâu thêm chút là được!
Lần này, hắn cảm giác mình có khả năng mở ra hết 180 cái Thần khiếu.
Tầng 40, đây là tầng mà yêu nghiệt Đằng Không trảm Lăng Vân mới có thể vượt qua.
Về phần Lăng Vân cảnh... Tô Vũ không biết có vị Lăng Vân nào từng kẹt lại tầng 40 hay không, cho dù có thì đối với Lăng Vân mà nói, ý chí lực chưa chắc đã trợ giúp được nhiều, sẽ có lúc bị bão hòa.
Lăng Vân khai khiếu không hề đơn giản, không dễ dàng giống như dưỡng tính.
Càng mạnh lại càng khó khai khiếu.
Dẫu kẹt quan thì ý nghĩa cũng không tính quá lớn.
Nhưng đối với dưỡng tính như Tô Vũ thì nó lại mang ý nghĩa cực lớn.
"Có lẽ tại đây ta có thể giải quyết luôn chuyện tấn cấp của Cục lông nhỏ!"
Tô Vũ thầm nghĩ, ở tầng 40, cấp độ Lăng Vân chứa đựng rất nhiều ý chí lực, có lẽ có thể giúp Cục lông nhỏ tấn cấp, dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải mở ra Thần khiếu không sai biệt lắm.
Giờ phút này Tô Vũ đã mở được 130 Thần khiếu, còn thiếu 50 cái nữa.
Một giờ ít nhất mở được thêm 5 cái, đằng sau độ khó khăn sẽ lớn hơn một chút, 10 giờ khoảng chừng sẽ có 3 hiệp.
Ba hiệp, chẳng lẽ bên này không biến hóa gì sao?
Về sau, hắn có thể cho Cục lông nhỏ tích lũy đủ ý chí lực để nó tấn cấp.
Trong chớp mắt, đã sắp qua 4 giờ.
Mà Tô Vũ lúc bấy giờ đã mở ra trọn vẹn 150 Thần khiếu, nhanh đến kinh người!
...
Cùng lúc ấy ở bên ngoài.
Vân lão lộ ra vẻ mặt run rẩy, đệt!
Tiểu tử này đã hút bao nhiêu ý chí lực?
Hào quang bên ngoài Bách Đạo các mơ hồ có chút ảm đạm, không đến mức đó chứ?
Nơi này ngay cả Nhật Nguyệt đều có thể hấp thu thật lâu, Tô Vũ mới dưỡng tính, đây là hao hết bao nhiêu rồi?
5 giờ, 6 giờ đồng hồ...
Vẻ mặt Vân lão dần thay đổi, đệch mợ, Lăng Vân hút thì cũng không nhiều như Tô Vũ, sức hút của cái tên này đã bắt kịp một vị Sơn Hải, hắn ở trong đó chính là đang hấp thu ý chí lực không chút kiêng kỵ!
8 giờ đồng hồ!
Hẳn là đã đến hiệp thứ 3 a?
Gia hỏa đó vẫn còn chưa chịu đi ra!
8 tiếng thì hẳn là đã xuất hiện con yêu thú Lăng Vân cảnh thứ hai rồi?
Thế mà cũng không giết nổi ngươi?
...
Sắc trời đã muộn.
Tiệc đốt lửa lại tiếp tục!
Đám Chu Hồng Lượng đều có mặt, cậu cũng líu lưỡi cảm khái: "Thần linh ơi, đợi hơn 30 giờ rồi, vậy mà Tô Vũ còn đang kẹt quan ở tầng 40, tầng 40 không phải là áp lực của Lăng Vân cảnh sao? Hắn định đột phá ở bên trong đó luôn à?"
Cậu suy đoán Tô Vũ có thể đã đột phá đến Đằng Không!
Khả năng ấy cực lớn!
Như thế thì mọi chuyện cũng có thể nói rõ lí do.
Tô Vũ ban đầu vốn là thiên tài, đột phá đến Đằng Không rồi đấu với yêu thú vừa vào Lăng Vân đại khái có thể đối chiến một hồi.
Danh sách ở tầng 40 không nhiều lắm, cái tên Tô Vũ cứ liên tục xuất hiện rồi lại tan biến.
Mà lần này không phải chỉ là 3 - 4 hiệp như bọn họ tưởng tượng.
Trong chớp mắt, đã đến ngày 14 tháng 2.
Tô Vũ tiến vào tầng 40 sáng hôm qua rồi ở lại đó tận 20 giờ đồng hồ.
Mà lúc bấy giờ, mấy vị lão nhân như Ngưu Bách Đạo đều đã có mặt.
Ánh mắt dị dạng!
Má nó, Tô Vũ đang làm gì?
20 giờ, tính ra thì cũng xem như 6 vòng!
Hiện tại hẳn là đã xuất hiện 3 con yêu thú Lăng Vân cảnh!
Cái tên này còn có thể chống đỡ à?
Thêm mấy tiếng nữa là 24 giờ trôi qua, 4 con yêu thú sẽ xuất hiện!
Hắn còn đang chống đỡ, làm gì vậy?
Ngươi cần nhiều ý chí lực như vậy để làm gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.