Chương trước
Chương sau
"Chuyện này... Bình thường từ tầng 10 trở đi đều tương đối nồng đậm, càng lên cao lại càng đậm hơn! Tầng 20 rất tốt, nếu ta có thể bắt con yêu thú ở tầng 20 kia rồi lưu lại trong hai giờ thì tha hồ hấp thu ý chí lực, muốn khai Thần khiếu cũng thoải mái."
"Đến tầng 30 thì có thể dừng lại 3 giờ, mà ở tầng này ý chí lực lại càng dày đặc, không hề thua kém so với bí cảnh thức hải ở Đại Hạ phủ. Dù sao thì bí cảnh thức hải chẳng qua cũng chỉ là bí cảnh do Nhật Nguyệt đỉnh phong lưu lại, còn Bách Đạo các này là do tổ gia gia ta lúc trước hợp lại với vài vị Văn Minh sư vô địch chế tạo ra!"
Trong giọng điệu cậu nói có chút tự hào nho nhỏ.
Đại Hạ phủ có bí cảnh mạnh mẽ, chúng ta không có quá nhiều bí cảnh như các ngươi. Không có cách nào, rất ít Văn Minh sư Nhật Nguyệt ở đây chết, chẳng lẽ lại đi giết Nhật Nguyệt của phủ mình?
Cách này mơ cũng đừng mơ tới!
Đại Hạ phủ tuy nhiều cường giả, nhưng Văn Minh sư hùng mạnh đã chết cũng nhiều lắm.
Mà Bách Đạo các lại là kiệt tác lợi hại nhất của Đại Minh phủ!
Tô Vũ gật đầu.
Ba người bọn họ liền mang theo Đại Yêu Sơn Hải đi về phía Bách Đạo các.
Tô Vũ vừa đi vừa ngẫm nghĩ, hắn có thể vượt qua được 40 tầng sao?
Đó là điểm phân định giữa Đằng Không và Lăng Vân cảnh!
Đương nhiên nếu chỉ đơn thuần sát hạch ý chí lực thì chỉ sợ khá khó khăn, phải xem Bách Đạo các sát hạch như thế nào đã.
Tô Vũ cũng đã xem qua không ít giới thiệu, nhưng mỗi người khác nhau, khảo nghiệm không nhất định sẽ như nhau, không có cách nói nào là xác thực, Văn Minh sư có con đường khác biệt, thứ gặp phải cũng sẽ khác biệt.
Đi một hồi, bọn hắn đã đến tòa tháp kia.
Không giống lầu các mà càng giống một tòa tháp cao!
Người đến người đi rất náo nhiệt, không giống Bách Cường lâu của Đại Hạ phủ, bình thường chỉ có học viên, bên này thì các lão sư cũng lui tới Bách Đạo các thường xuyên.
Nơi đây ngay cả Nhật Nguyệt cũng có thể tới sát hạch.
Bên ngoài Bách Đạo các cũng có một tấm bia thủy tinh.
Hàng thứ nhất chỉ có một cái tên!
Tầng 100: Diệp Bá Thiên!
Trong nháy mắt Tô Vũ bất giác thấy hốt hoảng, Ngũ Đại tính ra chính là Tằng sư tổ của hắn, tại đây, hắn lại thấy được dấu vết Ngũ Đại lưu lại!
Độc nhất vô nhị!
Tầng 100 chỉ có duy nhất một mình ông.
Chu Hồng Lượng thấy Tô Vũ ngẩn người thì cũng nhìn theo tầm mắt hắn, trông thấy cái tên đầu tiên trên đạo bia thì vui vẻ giải thích: "Diệp Bá Thiên quả nhiên lợi hại. Ngài ấy là vị Nhật Nguyệt duy nhất leo lên được đến tầng 100! Tổ gia gia ta là vô địch, vô địch sẽ không đi vào Bách Đạo các, ngoại trừ Diệp Bá Thiên thì không có ai từng trèo lên tới đỉnh. Tổ gia gia ta bảo người có thể đi đến tầng 100, kỳ thật chính là vô địch..."
Tô Vũ thổn thức vô cùng, hồi lâu sau hắn lại nhìn xuống hàng thứ hai.
Tầng 99: Chu Phá Long, Hạ Thần.
Tô Vũ hơi ngẩn ra, Chu Phá Long thì hắn biết, Hạ Thần... Người của Hạ gia sao?
Hắn không biết!
Quay đầu nhìn về phía Chu Hồng Lượng, Chu Hồng Lượng thấy Tô Vũ nhìn mình thì ngoài ý muốn hỏi: "Sao vậy?"
"Tầng 99..."
"À, ngươi nói Hạ Thần cùng Chu Phá Long hả? Ngươi hẳn là đều biết chứ?"
"Ta không biết Hạ Thần..."
Chu Hồng Lượng quỷ dị mà nhìn hắn, nửa ngày sau mới nói: "Được rồi, đại khái là ngươi không biết, có lẽ là vì không ai đề cập tới tục danh của ông, đó là người Hạ gia, xem như ca ca của Đại Hạ vương, hình như không phải ruột thịt đâu. Việc này không quan trọng, ông ấy là Nhất Đại của Đại Hạ phủ, nói đúng hơn là Nhất đại của Văn Minh học phủ!"
"Chủ nhân của Thức Hải bí cảnh!" Chu Hồng Lượng lại bổ sung thêm.
"..."
Tô Vũ sửng sốt một chút!
Nhất Đại!
Chẳng trách mình không biết, bởi vì Đại Hạ phủ không ai đề cập tới tục danh mà chỉ toàn dùng tôn xưng, người xung quanh hắn đều gọi ông là phủ trưởng đầu tiên của học phủ, vị phủ trưởng đã lập nên học phủ.
Đa thần văn nhất hệ!
Người Hạ gia?
Tô Vũ ngây người nhìn tấm bia đá, thì ra ông là người Hạ gia.
Cũng phải, hình như Hạ gia có không ít người thuộc đa thần văn nhất hệ, nếu hắn nhớ không lầm thì Hạ Long Võ và Hạ Hầu gia cũng đều từng vào đa thần văn nhất hệ, dĩ nhiên, đây là chuyện Bạch Phong trong lúc vô tình đề cập, Tô Vũ không biết rốt cuộc là thật hay giả.
Nhất Đại đã đi tới tầng 99?
Bách Đạo các sáng lập từ thời kì khai phủ, Nhất Đại từng đi qua cũng là lẽ thường, có điều Chu Phá Long lại có thể sánh với Nhất Đại ư?
Hắn có cảm nhận không tốt với Chu gia.
Hắn biết về người tên Chu Phá Long này, nhưng trong cảm giác của hắn thì đối phương kém xa, tuyệt đối không thể sánh với Nhất Đại.
Kết quả... tên Chu Phá Long còn đứng đằng trước Nhất Đại, gần với Ngũ Đại hơn nữa!
"Tầng 99 rất lợi hại phải không?"
Tô Vũ thì thào, Chu Hồng Lượng gật đầu, đáp: "Dĩ nhiên, nó đại biểu rằng Nhật Nguyệt cảnh đã đi tới cực hạn, ngươi không thấy chỉ có hai vị thôi à? Ngũ Đại là có thể so với trình độ vô địch! Nói như vậy, có thể đi đến tầng 95 trở lên, bình thường đều là Nhật Nguyệt cửu trọng, gia gia của ta cũng tới tầng 95!"
Cậu có chút hơi uể oải, gia gia chỉ vừa đạt tiêu chuẩn mà thôi.
Mà Tô Vũ quả nhiên thấy được tên của Chu Thiên Đạo.
Tầng 95:... Chu Thiên Đạo...
Kẹt ở giữa.
Tầng 95 có không ít cái tên, không chỉ mỗi một mình Chu Thiên Đạo.
Tô Vũ cũng hơi bất ngờ, Chu Thiên Đạo mới tới tầng 95 thôi sao?
So sánh như thế thì Chu Phá Long quả thật rất mạnh.
Một vòng quét mắt xuống bên dưới, tên trên bia không ít, rất nhiều, càng về sau lại càng nhiều.
Bất quá từ tầng 80 trở xuống thì nhiều nhất chỉ biểu hiện ra 100 cái tên, bia thủy tinh rất lớn, 100 cái tên cũng không tính quá nhiều.
Chu Hồng Lượng cười ha hả: "Vậy thì cứ coi đây là Bách Cường bảng của học phủ chúng ta đi, từ tầng 20 trở xuống, 100 cái tên xuất hiện trên đó chính là dưỡng tính Bách Cường!"
Nói xong, cậu chỉ vào tầng 19 rồi nói: "Ta ở đó kìa, thấy được chưa? Tầng 20 chỉ có 8 người, không tính Đằng Không chưa tới tầng 21, qua tầng 21 rồi thì cũng không tính, hiện tại chỉ có 8 người!"
Quả nhiên, mỗi 10 tầng sẽ không có quá nhiều người, nhất là đến các nấc 20, 40, 60 đều chỉ có một vài cái tên, điều này đại biểu những người ở cảnh giới kia thì đã đi tới cực hạn.
Tô Vũ thở hắt ra, nhìn từng cái tên trên bia đá, trong lòng có chút chấn động.
Diệp Bá Thiên, Chu Phá Long, Hạ Thần... Chưa bao giờ hắn đột nhiên cảm giác mình và những người này có khoảng cách gần như thế, ít ra tại Đại Hạ phủ hắn chưa từng có cảm giác như vậy.
Mấy vị cường giả đỉnh cấp của Nhân cảnh cũng từng đi qua Bách Đạo các!
Điều này cũng đã chứng tỏ Bách Đạo các có bao nhiêu lợi hại.
Người như Ngũ Đại đều đã tới một lần, Tô Vũ cảm thấy, trước đó mình đã xem thường Bách Đạo các, khó trách người của Đại Minh phủ vừa nhắc tới nơi đây thì đều tỏ ra hết sức kiêu ngạo.
Mà giờ khắc này, Ngô Lam ở bên cạnh cũng kinh ngạc chỉ tay, "Tỷ ta tới lúc nào thế, tên nàng ở tầng 49 kìa, trùng tên trùng họ sao?"
Ngô Kỳ, tầng 49!
Ngô Kỳ mới vào Lăng Vân không lâu!
Thiên kiêu của Đại Hạ phủ đến đây thì vẫn rất hùng mạnh.
Từ tầng 50 trở lên, bình thường đều là Lăng Vân thất trọng, Ngô Kỳ mới chỉ là Lăng Vân nhất trọng hoặc là nhị trọng mà thôi.
Tô Vũ càng phấn chấn, ngay cả Ngô Kỳ kiêu ngạo như vậy cũng nguyện ý tới đây một lần, nơi này thật sự là một chỗ tốt.
Hẳn là lần trước khi hộ tống Ngô Lam tới đây, Ngô Kỳ đã thuận tiện tới xông phá Bách Đạo các.
Ngô Lam không biết tình huống, Tô Vũ thì lại biết được.
Giờ phút này nghe Ngô Lam nhắc tới, Tô Vũ chỉ cười khan rồi qua loa đáp: "Đại khái là trùng tên trùng họ!"
Chỉ có cái tên, lại không có tin tức cụ thể, ta không nói cho ngươi biết.
Miễn cho ngươi tự ti!
Tỷ của ngươi đều đã đi đến tầng 49, ngươi có thể đi đến tầng 19 sao?
Tiểu nha đầu đáng thương!
Ngô Lam gật gật đầu tưởng thật, cũng phải, tỷ tỷ của nàng mới vào Lăng Vân, vẫn còn đang ở Chư Thiên chiến trường, làm sao có thời gian đi tới đây?
Mà có tới thì cũng không thể leo lên đến tầng 49 được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.