Chương trước
Chương sau
Một lát sau.
Tô Vũ gặp được Tần Trấn ở một gian trà lâu.
Phủ chủ Đại Tần phủ không giận tự uy!
Khuôn mặt rất lớn, đằng đằng sát khí, nói thật, ánh mắt đầu tiên nhìn Tần Trấn, Tô Vũ lập tức nghĩ tới Hạ Long Võ.
Hai người này rất tương tự, không phải bộ dáng, mà là khí chất.
Tô Vũ chưa từng gặp trực tiếp Hạ Long Võ bao giờ, nhưng hắn đã từng thấy y rất nhiều lần trên TV, trong truyền thừa công pháp Khai Thiên đao, so ra, hai người thật sự rất giống!
Tần Trấn gặp Tô Vũ, không chần chừ, cũng mặc kệ Chu Thiên Đạo còn ở đây, nói thẳng: “Nam nhi nên chiến đấu! Tới Đại Tần phủ, ta cho ngươi giết thống khoái! Lăn lộn ở hậu phương làm gì, đi tiền tuyến chém giết Vạn tộc mới tốt. Nơi đó có cường giả tuyệt thế, có hào kiệt cái thế, có cường địch Thần Ma, có tiên tử Tiên tộc... Giết hết là được!”
Má nó!
Tô Vũ nghe đến tiên tử Tiên tộc còn tưởng đối phương muốn bảo mình bắt về, lại nghe đến câu ‘giết hết là được’ của y, suýt nữa đã bị sặc!
Chu Thiên Đạo câm nín: “Hắn làm ra một môn công pháp không tốt hơn đi giết một Nhật Nguyệt à?”
Tần Trấn ngẫm nghĩ, gật đầu, “Cũng có đạo lý! Tới Đại Tần phủ, hậu phương, quân thành, quân trấn! Vạn Tộc Giáo tới, giết! Địch nhân đến, giết! An toàn đệ nhất thiên hạ, ổn hơn Đại Minh phủ, còn Đại Hạ phủ... trước khi Hạ Long Võ tới Nhật Nguyệt cửu trọng, Đại Hạ phủ có thể so sánh với Đại Tần phủ một phen, hiện tại Đại Hạ phủ không được!”
Tô Vũ mỉm cười, cung kính đáp: “Đa tạ Tần Phủ chủ đã quan tâm, có điều Tần Phủ chủ nói đùa, ta ở Đại Minh phủ cũng rất tốt.”
Tần Trấn nói thẳng: “Ra giá đi! Ta muốn phương pháp hợp khiếu, phiên bản tối cao! Đừng dùng loại rác rưởi lừa gạt ta!”
“Ta muốn cả Nguyên thần văn quyết, có loại cao cấp hơn không, ta cũng muốn!”
“Còn nữa, có công pháp nào khác mà hữu dụng thì cho ta hết, giá cả thế nào cứ việc nói đi!”
Tô Vũ cười đáp: “Tần Phủ chủ, đừng vội, ta muốn biết Đại Tần phủ nắm giữ bao nhiêu nguyên khiếu?”
Dứt lời cả người hắn rung lên, 358 khiếu huyệt lập lòe quang huy!
“Tần Phủ chủ, ngài có phát hiện ra khiếu huyệt nào ta không có không?”
Tần Trấn nhìn hắn, sau một lúc lâu mới mở miệng: “Ngươi muốn khai chu thiên khiếu huyệt, đó là ý tưởng tốt! Đại Tần phủ chúng ta có gia hỏa thông suốt 321 khiếu trong vòng 27 năm, có điều sau đó không hợp khiếu được, vất vả tiêu tốn rất nhiều thời gian mới tới Lăng Vân, thời điểm hợp khiếu hoàn toàn không còn hi vọng, năm kia chết già, ngươi sẽ không chết già chứ?”
“Chết già?”
Tô Vũ chớp mắt, Tần Trấn cười: “Chết già! Nhưng thật sự không yếu, thực lực Lăng Vân cửu trọng, xử lý vài vị Sơn Hải, khi hắn sắp chết già, ta thương lượng với hắn giả bộ đột phá Sơn Hải, câu ra một Nhật Nguyệt, lúc sắp chết giết được một vị Nhật Nguyệt, ta chém, hắn cắt đầu, sau đó hắn chết, xem như chết không hối tiếc!”
Tô Vũ ngưỡng mộ nói: “Quả thực chết cũng không tiếc!”
“Ha ha ha! Nam nhi phải thế chứ! Thôi, nói chính sự, ta không biết nhiều khiếu huyệt hơn đâu, ta dám cá rằng ngươi đã chạy đến cực hạn của nhân loại rồi!”
Tô Vũ tiếc nuối, xem ra chỉ có thể thử phương pháp khác.
“Đại Tần phủ xuất lực vì nhân tộc, đều là quân nhân, ta cũng không yêu cầu nhiều.”
“Ta có thể cung cấp phương pháp hợp khiếu, nguyên thần văn quyết, nhưng ta cần tinh huyết, tinh huyết Thần Ma! Tốt nhất đều là Đằng Không cảnh, có một ít của Lăng Vân cảnh cũng được, nhưng phải là Lăng Vân tiền kì, 2 - 3 giọt là được, nếu có nhiều thì 5 giọt!”
Tô Vũ lại nói: “Nhưng nhất định phải có tinh huyết của Thủy Ma tộc cùng Nguyên Thủy Thần tộc!”
Tần Trấn nhướng mày, một lát sau gật đầu, “Có thể. Nhưng ngươi chờ mấy ngày đợi chúng ta đi giết đã! Hiện tại không có, dùng hết rồi, Đại Tần phủ không tồn kho mấy thứ này, đều nhanh chóng hóa thành chiến lực, loại tài nguyên này tồn kho không có ý nghĩa! Chờ chúng ta nửa tháng, ta cho người đi giết, cố gắng bắt sống cho ngươi!”
“...”
Tô Vũ câm nín.
Ra là các ngươi cũng không có, còn muốn bắt ngay lấy hàng nóng!
Chu Thiên Đạo cũng há hốc mồm, “Các ngươi không tồn kho à?”
“Không!”
Tần Trấn không cho là đúng, “Tồn kho làm gì? Hóa thành chiến lực lên chiến trường tiếp tục giết! Cái khác thì khó, chứ tinh huyết giết kẻ địch là có, hà tất phải tồn kho. Tô Vũ, ta nghe nói chiến lực của ngươi cũng không tệ, có thời gian thì đi Đại Tần phủ chơi đi. Đại Tần phủ nổi tiếng nhất là Đại Tần quân phủ, xem như Chiến Tranh học phủ, không phải Chiến Tranh học phủ bình thường, đều là cường giả từ tiền tuyến giết trở về, chiến công bưu hãn, nhập phủ đào tạo sâu. Vạn Thạch cảnh khai 36 khiếu, đừng cảm thấy hắn yếu, hắn giết mấy tên Văn Minh sư như giết gà con thôi!”
“...”
Chu Thiên Đạo trợn trắng mắt, ngươi chém, tiếp tục chém đi!
Lợi hại như vậy thì Đại Tần phủ nhà ngươi đã sớm nhất thống chư thiên rồi!
Tô Vũ lại hào hứng đáp ứng: “Được, có cơ hội ta nhất định sẽ tới chỗ ngài.”
Tần Trấn không nói nhiều, đứng dậy, bảo: “Ta về đây, trong vòng nửa tháng sẽ chuyển đồ vật đến cho ngươi! Có phương pháp hợp khiếu kỳ thật đã rất không tồi, nhưng ta muốn thứ gì đó cao hơn, có thể khai phá 72 khiếu hay phương pháp hợp 108 khiếu không, cái loại có thể dùng như công pháp ấy, giúp Sơn Hải trực tiếp hợp khiếu, thứ hiện tại ngươi làm ra có hiệu quả cực tốt với Vạn Thạch, nhưng với Sơn Hải thì không hữu dụng! Ngày nào đó mà ngươi có thể làm cho Sơn Hải hợp khiếu, thân thể nhập Nhật Nguyệt, đây mới là công lao cái thế chân chính!”
Hiện giờ phương pháp hợp 36 khiếu tuy có trợ giúp Sơn Hải hợp khiếu, nhưng trợ giúp không lớn.
Còn với Vạn Thạch thì đương nhiên là trợ giúp cực đại!
Nhưng Tần Trấn ghét bỏ nó! Ông muốn càng mạnh hơn! Có thể trực tiếp làm Sơn Hải hợp khiếu, trong chớp mắt bước vào Nhật Nguyệt, trở thành Nhật Nguyệt đại năng, đó mới thật sự trâu bò!
Tô Vũ dở khóc dở cười, vội vàng nói: “Ta sẽ cố gắng hết sức, ta còn chưa tới trình độ kia, cảm nhận không sâu sắc, chờ ta tới rồi thì mới có thể có cảm xúc sâu hơn.”
“Cũng đúng, làm chính mình cường đại hơn đi.”
Tần Trấn cười bảo: “Không cần xen vào mấy việc nhỏ nhặt. Mấy chuyện vớ vẩn ở Đại Hạ phủ cũng quản ít thôi. Ta biết chuyện của lão sư ngươi, ở tiền tuyến, tướng sĩ Đại Tần phủ ta cũng sẽ chăm sóc một chút, nếu không ngại thì lão sư ngươi có thể phối hợp với chúng ta câu mấy con cá lớn, thân phận Liễu Văn Ngạn nếu bị lộ ra có lẽ sẽ câu được vô địch.”
“Khụ khụ khụ!”
Tô Vũ ho khan, Tần Phủ chủ, thôi thôi, ngài có thể đi rồi.
Câu cá cái píp!
Tần Trấn bật cười: “Vậy thôi, có duyên gặp lại. Đáng tiếc ngươi vẫn hơi yếu, nếu không một hai năm sau có thể xem náo nhiệt rồi, đến lúc đó ngươi có thể chứng kiến xem cái gì là vô địch đại chiến, đừng cả ngày nghĩ về mấy chuyện lông gà vỏ tỏi nữa, tới vô địch rồi thì sẽ không có vướng bận, ai cũng không dám chọc ngươi!”
“Ta...”
Tô Vũ còn chưa nói xong, bóng người chợt lóe lên rồi biến mất!
Tô Vũ bất đắc dĩ, ta còn chưa nói xong mà.
Vô địch ư?
Ta cũng muốn a, đáng tiếc, phải mất rất nhiều thời gian mới đến được.
Chu Thiên Đạo còn đang cảnh giác: “Đừng nghe hắn lừa dối, Đại Tần phủ không tự do đâu. Quản lý kiểu quân đội. Rất vô nhân đạo!”
Tô Vũ phì cười, “Phủ chủ yên tâm, ta sẽ không chạy đâu.”
Chu Thiên Đạo thầm nói, ta cảm thấy ngươi sắp chạy rồi đấy!
Rất không đáng tin cậy a!
Xem ra phải tìm nữ nhân trói buộc ngươi mới được.
Ta chỉ mới vừa được nếm chút ngon ngọt, ngươi mà chạy thì không phải ta đây giống như Hạ Tiểu Nhị à?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.