Chương trước
Chương sau
“Ít giả vờ đi!”
Chu Thiên Đạo xùy một tiếng, “Kỳ thật cũng là chuyện tốt, Chu gia ta còn giúp các ngươi chia sẻ không ít áp lực, ngươi không cảm tạ thì thôi, còn giả vờ đáng thương làm gì! Cha ta sẽ ra tay, Hạ Long Võ sống... Kỳ thật cũng rất có ý tứ!”
“Ha ha ha, ta biết Chu huynh không phải người bình thường mà, người một nhà không nói lời khách khí!”
Hạ Hầu gia cười ha hả nâng chén: “Uống một chén! Chu huynh là người sảng khoái, đều là việc nhỏ, hai nhà Hạ Chu chúng ta là hàng xóm tốt nhất.”
Những người khác đều cạn lời, lắc đầu, tên Hạ mập mạp này, tốc độ biến sắc mặt không phải nhanh bình thường đâu.
Ăn ăn uống uống, Hạ Hầu gia lại nói: “Ta cảm thấy áp lực hiện tại còn chưa đủ lớn! Nếu không lão Chu ngươi tìm người giả mạo người Nguyên gia Chu gia ám sát Tô Vũ đi, sau đó tiết lộ ra ngoài, cho hai nhà kia chút áp lực?”
Cút mọe ngươi đi!
Chu Thiên Đạo thầm mắng một tiếng, không thèm để ý.
Hạ Hầu gia xua tay, “Thôi, thôi, giả mạo cũng không cần thiết! Không được thì kéo Tô Vũ ra ngoài đi một vòng, biết đâu thực sự có người muốn hạ thủ, yêu cầu của ta không cao, có mấy cái nhược điểm, mượn cơ hội bức ép một vài gia hỏa ra tay. Không cần biết hắn thiệt tình hay không, ngăn cản một vị vô địch là được, không ngăn được thì xong việc tính sổ.”
Dứt lời, y lại lắc đầu, “Khó! Nếu Tô Vũ xuất hiện sau khi Long Võ chứng đạo, dù Long Võ thành công hay thất bại thì cũng không ở trong tình cảnh nan giải như hiện tại, cũng không tới phiên Đại Minh phủ các ngươi nhặt tiện nghi!”
Chu Thiên Đạo cười đắc ý, không thèm phản bác lời đối phương.
Hạ Long Võ chứng đạo, đây là nan đề của Hạ gia, hiện tại Hạ gia khó giải quyết cũng là tất nhiên.
Ông mặc kệ chuyện này!
Việc này cũng không liên quan đến ông, cũng không trách được ai, tính cách Hạ Long Võ quá cương, giết quá nhiều người, khó chứng đạo, chính hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần.
Mấy người bên cạnh không nói thêm cái gì.
Tần Trấn uống cạn chén rượu, hồi lâu sau mới thở dài, “Kỳ thật nói đến nói đi vẫn là nhân tâm không đồng lòng, phái chủ chiến và phái cầu hòa, thậm chí cả phái đầu hàng, đều không có biện pháp phân ra thắng bại!”
Chỉ đơn giản như vậy!
Hạ Hầu gia bất đắc dĩ, “Đúng vậy, kỳ thật có đôi khi ta ước gì Đại Tần Vương có thể thành công tiến lên phía trước một bước, không cần nhiều, đi đến trình độ của hai lão gia hỏa Thủy Ma tộc và Nguyên Thủy Thần tộc cũng đủ rồi, như vậy Nhân tộc liền thái bình!”
Tần Trấn lắc đầu, “Khó! Nếu đơn giản thì đã sớm thành công! Phụ thân ta, Đại Chu Vương và cả Đại Hạ Vương, nhìn thì như tiếp cận, trên thực tế chênh lệch còn xa!”
Chu Thiên Đạo không vui, “Vì sao lại không nói đến cha ta? Cha ta kỳ thật cũng có hi vọng mà.”
Mấy người liếc mắt nhìn ông, cha ngươi ư?
Cha ngươi mà có thể tiến thêm một bước, vậy mấy người Đại Tần Vương dứt khoát tự sát hết đi, cha ngươi lấy năng lực ở đâu ra?
Chu Thiên Đạo hừ một tiếng, ánh mắt gì đấy?
“Mấy vị, trao quyền cho các ngươi cũng được, trả công huân đi!”
Ông chính là người kiêu ngạo như vậy!
Còn Đại Hạ phủ, để bọn họ tự bàn với Tô Vũ đi, ông lười xen vào, việc này phải xem suy nghĩ của chính tiểu tử đó.
...
Cùng lúc đó.
Trong phòng thí nghiệm, Ngô Lam hiếu kỳ hỏi: “Tô Vũ, ngươi thật sự không truyền cho Đại Hạ phủ ư?”
“Không phải Đại Hạ phủ, là tam đại học phủ.”
Tô Vũ sửa lại.
“Vậy thôi, tùy ngươi đi!”
Ngô Lam cũng lười bận tâm, tiếp tục quay về bận việc của nàng.
Tô Vũ mỉm cười trấn an: “Yên tâm, Ngô gia ngươi có thể học.”
“Ồ.”
Ngô Lam không quá để ý, nàng đã biết, hơn nữa tỷ tỷ của nàng cũng không cần học, truyền hay không cũng không có ảnh hưởng gì.
Tô Vũ cạn lời, cũng không nói nữa.
Hiện giờ việc quan trọng là thông suốt nguyên khiếu.
Hắn phải nhanh chóng thông suốt rồi tiến vào Đằng Không mới được.
Theo danh khí tăng lên, áp lực cũng càng lớn.
“Có lẽ nên đi Bạch gia bái phỏng một phen. Nhìn xem có phát hiện ngoài ý muốn hay không.”
Tô Vũ nghĩ thầm trong lòng, cũng không biết Bạch gia có hoan nghênh mình hay không, tùy tiện đến đó chưa chắc đã là chuyện tốt, có lẽ người ta không vui khi mình đến tận cửa.
Còn Đại Hạ phủ bên kia, tạm thời bơ đi đã!
Lần này chỉ sợ khó có thể thu phục tên Nguyên Khánh Đông, nhưng Đan Hùng, cho Đan Hùng vào Đại Hạ Văn Minh học phủ... Vậy để bọn họ tự chơi với nhau đi!
“Có lẽ có thể thuận thế xử lý hắn!”
Tô Vũ ngẫm nghĩ, Đằng Không khiêu chiến Đa thần văn nhất hệ khắp nơi, thực kiêu ngạo a, chưa bị xã hội vùi dập đúng không?
Y bức bách mấy đại phủ phải đóng cửa Đa thần văn nhất hệ, vả mặt Đa thần văn nhất hệ, quá mức kiêu ngạo!
“Ta phải mau chóng vào Đằng Không!”
Tô Vũ cũng có chút nóng nảy, chỉ còn thiếu 3 khiếu, nếu tìm được thì cũng chưa chắc đã như ý, mình không thể chậm trễ quá nhiều thời gian.
Tô Vũ vừa chuẩn bị ra cửa, dưới lầu, Văn Trung bỗng lớn giọng hô: “Tô sư đệ, có người tìm!”
“Ai vậy?”
“Không biết.”
Ngoài cửa, Văn Trung nhìn Hạ Hầu gia. Kỳ thật ông biết, nhưng hiện tại coi như không quen đi, không thì mắc công còn phải hành lễ, còn phải mời đối phương vào cửa.
Người Đại Minh phủ không quen biết Hạ Hầu gia Đại Hạ phủ là chuyện quá đỗi bình thường.
...
Tô Vũ xuống lầu, ra cửa, thấy Hạ Hầu gia.
“Hầu gia, đã lâu không gặp!”
Tô Vũ chắp tay hành lễ, không chút thiếu sót lễ nghi nào.
“Khách khí như vậy à?”
Hạ Hầu gia tươi cười: “Lúc trước còn gọi ta là gia gia mà.”
Tô Vũ cười đáp: “Đúng, lúc trước cảm thấy cả đời ta có lẽ đều ở tại Đại Hạ phủ, vì Đại Hạ phủ, vì Hạ gia mà chinh chiến tứ phương, vì nhân tộc, vì bằng hữu... Cuối cùng phát hiện, tuổi trẻ thật khờ dại!”
Hạ Hầu gia không nói gì.
Trầm mặc một hồi, Hạ Hầu gia mới lên tiếng: “Không mời ta vào ngồi sao? Nhìn xem tân viện nghiên cứu này như thế nào?”
“Thôi, bên trong quá rối loạn!”
Tô Vũ đáp lại: “Không nên làm bẩn mắt Hầu gia, mục đích Hầu gia tới đây ta cũng rõ ràng. Ta không hạn chế trong quân Đại Hạ phủ, cũng không hạn chế dân gian, chỉ hạn chế tam đại học phủ, Hầu gia hà tất vì mấy đại học phủ mà ra mặt?”
Hạ Hầu gia thở dài, “Ta không ra mặt, chỉ sợ sang năm tam đại học phủ không còn ai.”
“Không phải bọn họ tự tìm sao?” Tô Vũ lắc đầu, “Hầu gia cảm thấy thế nào?”
Hạ Hầu gia nhìn hắn một hồi, sau một lúc lâu mới nói: “Được, không lôi kéo làm quen nữa, nói xem, có yêu cầu gì, ta sẽ xem có làm được hay không, nếu được thì cố gắng hết sức, không được thì ta đã cũng tới đây rồi, Văn Minh học phủ xong đời thì ta cũng không có biện pháp.”
Tô Vũ bình tĩnh, nói thẳng: “Thứ nhất, đặc xá hai vị sư phụ của ta, có thể ở lại chiến trường Chư Thiên, nhưng phải vô tội!”
“Thứ hai, phải giữ được tính mạng Phong Kỳ sư thúc, nếu đã chết thì thôi!”
“Thứ ba, Đan Hùng muốn vào Đại Hạ Văn Minh học phủ, được, vậy tới đánh một hồi sinh tử chiến cùng ta đi, thắng hay thua hắn đều có thể vào!”
“Thứ tư, ta biết các ngươi không làm gì được Nguyên Khánh Đông, không sao, nhưng bảo gã công khai xin lỗi ta, xin lỗi Phong Kỳ sư thúc, mặt khác, Đại Hạ phủ muốn truyền bá công pháp, vậy thu thêm 100 vạn điểm công huân, Nguyên Khánh Đông trả, không trả được, không truyền!”
“Thứ năm, Hạ Phủ chủ đã từng chém giết rất nhiều vị Thiên Nghệ Thần tộc, ta muốn một khối thi thể Thần tộc hoàn chỉnh, bao gồm tất cả da thịt, tứ chi, máu huyết!”
“Thứ sáu, Đơn thần văn nhất hệ Đại Hạ phủ muốn học tập công pháp, thu phí dựa theo《 Vạn Văn Kinh 》, thượng bộ 200 điểm công huân, hạ bộ 500 điểm công huân, đừng hỏi vì sao, chính bọn họ rõ ràng!”
“Thứ bảy, tất cả tiền lời ở Đại Hạ phủ đều thuộc về ta, học phủ, đại phủ, Cầu Tác Cảnh không được chia phần, phải làm như thế nào, Hầu gia tự đi nói đi!”
“Thứ tám, ta muốn Đại Hạ phủ đổi bằng thức hải bí cảnh!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.