“Đúng!”
Tô Vũ gật đầu: “Đại bộ phận Văn Minh sư trong quân đều là Đằng Không trở lên, truyền bá hay không không quan trọng, nhưng Long Võ học phủ, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ, những học phủ này cũng có một bộ phận Văn Minh sư truyền thừa, không cần hạn chế bọn họ.”
Chu Thiên Đạo bật cười: “Ngươi sẽ hạn chế tam đại Văn Minh học phủ Đại Hạ phủ đến chết đấy.”
Tô Vũ chỉ nhếch môi cười mà không nói gì.
Ai bảo tam đại học phủ không ngừng xuất hiện đám Văn Minh sư có địch ý muốn nhằm vào Đa thần văn nhất hệ bọn họ.
“Đại Chu phủ bên kia...” Vẻ mặt Chu Thiên Đạo nghiền ngẫm: “Không hạn chế một chút à?”
Tô Vũ lắc đầu, “Tạm thời không được, bên này còn chưa đánh chết địch nhân ở Đại Hạ phủ, ta lại đi trêu chọc địch nhân cường đại hơn thì không có lời, tuy rằng ta cảm thấy ngọn nguồn ở bên kia, nhưng giờ phút này không nên nóng vội.”
Hắn biết, nhưng hiện tại hắn không thể trêu chọc quá nhiều địch nhân, cơm cũng phải ăn từng miếng một.
Trước tiên ghim đám hỗn đản nhằm vào mình ở Đại Hạ phủ đã rồi tính!
Chu Thiên Đạo cảm thấy hơi ngoài ý muốn, Tô Vũ lại nói tiếp: “Phủ chủ, còn một chuyện nữa, truyền bá công khai cũng được, ngài đi đại phủ khác bàn chuyện trao quyền cũng được, thu nhập đều thuộc về Đại Minh phủ, nhưng nếu hai nhà Nguyên, Chu tìm ta gây phiền toái, hy vọng Phủ chủ có thể ngăn lại.”
Chu Thiên Đạo lại kinh ngạc lần nữa.
Tô Vũ ảo não nói: “Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817397/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.