Chương trước
Chương sau
“Cửa này cũng không phải cửa bình thường.”
Hồ Hiển Thánh giải thích: “Đây là do ta tự mình chế tạo, coi như tặng ngươi, thứ này có muốn mua cũng không được, là ta tự mình làm ra trong nhiều năm, kỳ thật nó là Truyền Tống Trận, đương nhiên không phải để truyền tống người, mà là để giết người, Nhật Nguyệt xâm nhập không cẩn thận hay không để ý cánh cửa này, đánh trúng cửa sẽ nhanh chóng bị không gian cắn nuốt, sau đó bị cắt chết.”
Hồ Hiển Thánh cười ha hả: “Trong tình huống bình thường, xông qua ba tầng đại trận, người khác sẽ không cảnh giác nữa, bọn họ cũng sẽ không mở ra cánh cửa này bằng cách bình thường, khẳng định sẽ bạo lực đánh phá, đến lúc đó bọn họ sẽ ăn đủ.”
Tô Vũ kinh ngạc hỏi: “Viện trưởng, Đại Minh phủ có kẻ nguy hiểm như vậy sao?”
“Bình thường thôi.”
Hồ Hiển Thánh cười cười, Hoàng Phượng liền giải thích: “Đại Minh phủ thật ra không nguy hiểm, mấu chốt là Đại Minh phủ không có lực uy hiếp như Đại Hạ phủ, nơi đây không ít gia hỏa Vạn Tộc Giáo hoạt động trắng trợn, hơn nữa lá gan không nhỏ, có đôi khi dám lẻn vào cả Thiên Đô phủ. Hơn nữa Đại Minh phủ nghiên cứu nhiều loại hình lung tung rối loạn, không ít gia hỏa Vạn Tộc Giáo cũng theo dõi thành quả của chúng ta, cho nên nghiên cứu quan trọng đều phải cẩn thận.”
Tô Vũ gật đầu, thì ra là thế.
Vạn Tộc Giáo! Quả nhiên lá gan rất lớn, Thiên Đô phủ cũng dám lẻn vào, ở Đại Hạ phủ, trong nội thành không thể nhìn thấy Vạn Tộc Giáo chúng, đương nhiên không tính những kẻ bình thường ẩn núp vào, dù sao không ai dám ra tay trong Đại Hạ phủ.
Nội thành chính là cấm địa.
Ra tay ở vùng ngoại thành cũng còn phải kiềm chế.
Hồ Hiển Thánh mở cửa, Tô Vũ đi theo vào đại sảnh, vừa đi vào, hắn liên ngây ngẩn cả người.
Đây không phải căn phòng, nhà ở, đại sảnh, khu sinh hoạt trong tưởng tượng của hắn.
Đi vào cửa sẽ đến một cái sân rộng!
Rất rất lớn!
Ngẩng đầu có thể nhìn lên không trung, nhìn thấy trời xanh mây trắng, đập vào mắt là một tòa núi giả, quanh đó là suối chảy róc rách, khiến đại viện này tăng thêm một ít sức sống, không có vẻ tử khí âm trầm!
Hồ Hiển Thánh không quá để ý, Hoàng Phượng thấy Tô Vũ ngẩng đầu nhìn bầu trời thì cười nói: “Đừng nhìn, không phải không trung thật sự đâu, mà cũng không phải, là không trung thật sự, chỉ là thiết kế chút thủ thuật che mắt thôi, trong kiến trúc này dùng một ít thần văn và Thần Phù chiết xạ, phản chiếu lại cảnh tượng không trung, có thể điều chỉnh, tới buổi tối có thể điều chỉnh thành ban ngày, cũng có thể điều chỉnh thành ban đêm.”
Ánh mắt Tô Vũ sáng lên, nói vậy tức là kỹ thuật này thật ra không khó, nhưng ở Đại Hạ phủ không ai dùng nó để cải tạo viện nghiên cứu của mình, khiến cho nơi nào cũng âm trầm tử khí.
Tầng 1 chính là tầng 1, không trung đều là giả, nhưng tại đây lại thoáng khi như chân thật.
Không gian bị phóng đại lên rất nhiều!
Tầng 1 là núi giả suối nước, trời xanh mây trắng, còn có mấy còn yêu thú lông xù chạy quanh, đúng lúc này, Cục lông nhỏ bỗng nhiên xuất hiện, cũng chạy tới cùng làm ầm ĩ lên.
Hồ Hiển Thánh nhìn thoáng qua, cảm thấy ngoài ý muốn, “Đó là thứ gì vậy?”
“Sủng vật.”
“A!”
Hồ Hiển Thánh cười nhạo, sủng vật ư?
Ông suýt nữa không phát hiện ra nó tồn tại!
“Không nói thì thôi, tầng 1 là khu nghỉ ngơi, tầng 6 cũng vậy, hoàn cảnh tầng 6 tốt hơn dưới đây, có thể mời vài người bạn tốt lên nói chuyện trời đất, uống rượu uống trà, thay đổi bốn mùa, xuân hạ thu đông tùy ý sửa đổi, muốn tuyết có tuyết, muốn mưa có mưa...”
Tô Vũ không hé răng, viện nghiên cứu có 6 tầng, hai tầng dung để hưởng lạc, thật là, nếu ở Đại Hạ phủ, Hạ Hầu gia có thể tới khám nhà ngài đấy!
Làm gì có thể loại lãng phí như vậy!
Kết quả đi tới tầng 2... Hắn không còn lời gì để nói!
Má!
Đây là một khu trò chơi nhiều công năng, có nhà ăn, có quầy rượu, có TV, có phòng ngủ, có phòng vệ sinh, cái gì cần có đều có!
Hồ Hiển Thánh tiếc nuối: “Ta thường sinh hoạt ở tầng 2, giờ giao cho ngươi, tầng 2 xem như không gian tư nhân, nếu ngươi muốn dẫn người lên các tầng trên thì có thể đi qua thông đạo trực tiếp bên kia, tầng 2 có thể phong tỏa, sẽ không bị người khác nhìn thấy.”
Tô Vũ không hé răng, trong lòng cảm thán lão nhân gia ngài thật biết hưởng thụ.
Hắn lại đi theo, rất nhanh đã lên đến tầng 3.
Ba tầng 3 4 5 đều là phòng nghiên cứu chân chính.
Nhưng phòng nghiên cứu ở đây cũng không giống bình thường.
Tầng 3 là một đống kệ sách, một đống phòng nhỏ.
Còn có phòng đọc, phòng chiếu phim...
Hồ Hiển Thánh vừa đi vừa giới thiệu: “Có thể tìm đọc rất nhiều tư liệu ở đây, nếu mệt mỏi có thể đi sang phòng chiếu phim dùng hình chiếu phóng đại trực tiếp, có hệ thống truyền phát tin, ngươi nhắm mắt nghe là được.”
“Tổng cộng có 118 kệ sách, ta nhiều năm tích lũy, giờ lười dọn đi, mỗi kệ sách đều có chủng loại thư tịch bất đồng, nhớ quý trọng, đừng làm hỏng hay sắp xếp lộn xộn của ta.”
Tô Vũ gật đầu, chỗ này thật ra rất tốt.
Hắn đang cần mấy thứ này!
“Viện trưởng, ở đây có cơ sở công pháp không?”
“Có!”
Hồ Hiển Thánh tùy tay chỉ: “Bên kia kìa, không đáng giá tiền, đều là bản sao chép, không phải ý chí chi văn, trước kia cũng có không ít ý chí chi văn, nhưng mà bị ta bán hết rồi.”
Không phải cũng được, Tô Vũ không quá để ý.
Đọc sách tại đây chính là một loại hưởng thụ.
Hắn bỗng nghĩ đến phòng tư liệu mình làm cho viện nghiên cứu Nguyên Thần chẳng khác gì ổ chó. Không thể so, so ra thì xấu hổ chết mất.
Trong phòng đọc, sô pha làm bằng da thật xa hoa, cửa sổ cực kỳ rộng thoáng, ngoài cửa sổ còn có thể nhìn thấy cảnh sắc tầng 1, cảnh đẹp ý vui, so với Văn Minh sư Đại Hạ phủ, thật đáng thương, đúng là một đám nhà quê!
Thời điểm đọc sách, một đám hận không thể dán mắt vào sách mà xem, ngươi nhìn người ta kìa, hệ thống đèn chế tạo bằng Thần Phù sáng ngời lại nhu hòa, ai, không thể so, viện nghiên cứu tại Đại Hạ phủ đều là ổ heo!
...
Sau đó bọn họ đi lên tầng 4.
Tới nơi, Hồ Hiển Thánh kích động, “Đây là phòng thí nghiệm chính, tại đây có mấy nơi cực kỳ trân quý và quan trọng! Thứ nhất là phòng cắt không gian!”
Dứt lời, ông mở một phòng thí nghiệm, cửa được phong ấn, vừa mở ra, Tô Vũ đã cảm nhận được lực hút.
Hồ Hiển Thánh không để ý, ông chỉ vào một vài mảnh nhỏ trôi nổi trong căn phòng, căn dặn: “Đừng xem thường mấy thứ này, mấy thứ này chính là mảnh nhỏ không gian! Bao gồm một ít bí cảnh, ngươi biết không? Kỳ thật nguyên nhân bí cảnh hình thành là bao hàm một ít mảnh không gian, có thể tự hình thành không gian, Đại Minh phủ không có nhiều bí cảnh cường đại, nhưng tiểu bí cảnh lại có rất nhiều, biết vì sao không?”
“Liên quan đến thứ này ư?”
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, Hồ Hiển Thánh gật đầu: “Đại Hạ phủ có văn minh chí, ngươi biết không?”
“Ta biết, Sơn Hải cảnh có thể lưu lại một ít thần văn, tồn tại trong văn minh chí.”
“Đại Minh phủ có rất ít văn minh chí.” Hồ Hiển Thánh đắc ý: “Kỳ thật không phải chúng ta không thể kiếm tiền, tỉ như hỗ trợ cải tạo một vài bí cảnh nào đó, kỳ thật thu nhập cũng rất xa xỉ, thần văn Sơn Hải cảnh thích hợp cải tạo thành bí cảnh đều sẽ tới tìm ta, ta cắt không gian, giúp bọn họ cải tạo thành bí cảnh có thể cho người tiến vào!”
Tô Vũ dại ra, tức thì ánh mắt hắn sáng lên: “Viện trưởng, có cái này, sao ngài còn...”
Phá sản?
Hắn không nói hết!
Hắn thật sự cảm thấy ngoài ý muốn, đây hẳn là sản nghiệp phụ thuộc vào nghiên cứu của Hồ Hiển Thánh, cải tạo một cái bí cảnh có thể thu mấy trăm, mấy ngàn điểm công huân đúng không?
Sao ngài lại còn phá sản?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.