“Mọi người mau đi xem, Đại Viên Cầu tại Thú Viên đã sinh ba Tiểu Viên Cầu rồi.”
“Cái gì?”
“Sinh rồi sao? Đực hay cái? Ba con, má, lần trước ta đánh cược nó sẽ sinh năm con!”
“Mau đi xem một chút đi.”
Bên cạnh Tô Vũ, Chu Hồng Lượng cũng hứng thú, lập tức muốn chạy đi, cậu nghĩ tới gì đó, vội vàng quay đầu nhìn về phía Tô Vũ nói: “Ngươi đi không? Đại Viên Cầu là một hùng thú xinh đẹp, nó sinh con rồi, lần trước ta cảm thấy nó chỉ có thể sinh một đứa.”
Bên kia có người hô: “Ta không quan tâm, ta chỉ quan tâm Đại Viên Cầu này thông đồng với ai, cha của đám Tiểu Viên Cầu là ai, mọi người cùng đi kiểm chứng nào, ta hoài nghi là Đại Cẩu Hùng!”
“Không thể nào, ta đoán có thể là của Phi Thiên Hổ, nó thường xuyên chơi đùa cùng Đại Viên Cầu.”
“...”
Tô Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn đám người điên cuồng chạy về một hướng như thể chỉ sợ chậm chân thì không còn chỗ đứng xem.
Trong chớp mắt, người đứng tại cổng học phủ bớt đi phân nửa.
Giờ phút này, người ít đi rất nhiều!
Tô Vũ có cảm giác thê lương như gió thu cuốn hết lá vàng, vừa rồi mọi người còn nhìn ta, nghị luận về ta mà, thoáng chốc người đâu hết rồi?
Ra là ta còn không được hoan nghênh bằng con hùng thú Đại Viên Cầu kia hả?
“Một đám người kỳ quái!”
Tô Vũ bất đắc dĩ, cũng may ngay sau đó có người an ủi tâm linh tổn thương của hắn, một tiểu nữ sinh nhỏ xinh đáng yêu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817365/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.