Chương trước
Chương sau
Thời khắc này Ngô Gia phẫn nộ, tuyệt vọng, thống khổ, thê lương quát ầm lên: "Đại Hạ phủ rộng lớn thế này mà không có người nào làm chủ cho chúng ta sao? Cha của sư đệ ta còn đang ở Trấn Ma quân trên tiền tuyến, giao chiến ngày đêm với kẻ địch, các ngươi lại có thể đối xử với hắn bạc bẽo như thế?"
"Đại Hạ phủ thật sự hủ hóa đến bước này rồi à?"
"Tín ngưỡng của chúng ta có còn nữa không?"
"Có còn chút nào không?"
Ngô Gia nghiêm giọng mắng mỏ, bốn phương tám hướng có vô số học viên và đạo sư tụ tập, không một ai lên tiếng, nhất loạt xấu hổ cúi đầu.
Đơn Đa chi tranh, thế mà lại phát triển đến mức độ này.
Mấy vị Các lão, thậm chí là phủ trưởng Nhật Nguyệt tự mình ra mặt phục sát Tô Vũ, thậm chí bọn họ còn cấu kết với Hộ Đạo giả của vạn tộc và đám Vạn Tộc giáo khốn kiếp để vây giết hắn, nếu không phải có Phủ chủ Đại Minh phủ ngẫu nhiên đi ngang qua, giết sạch những người kia, thì có lẽ thi thể Tô Vũ đã lạnh xương rồi.
Không ngờ Tô Vũ, thiên tài đã cống hiến lớn cho Đại Hạ phủ lại bị chính đồng tộc của mình bức tử...
"Các ngươi tu luyện Hợp Khiếu pháp mà không xấu hổ à?"
Ngô Gia thê lương gào thét, "Tranh đấu cùng giai tại sao không ai nói? Đám Chu Bình Thăng tự mình ra tay, đám phản đồ Vu Hồng cấu kết Vạn Tộc giáo, vì sao bây giờ không ai đề cập?"
"Đã qua một ngày rồi, vì sao Đại Hạ phủ không có bất cứ động tĩnh gì?"
"Chu Minh Nhân đã là nửa bước Nhật Nguyệt, Đơn thần văn nhất hệ của lão thì quan trọng vô cùng, còn Đa thần văn nhất hệ ta thì nên chết đi sao?"
Ngô Gia ngăn không được nước mắt, càng nói thì nước mắt nàng lại càng giàn giụa chảy ra, "Vì sao không có ai đứng ra? Vì sao không có ai nói một câu việc này không hợp quy củ?"
"Cấu kết với Vạn Tộc giáo mà cũng có thể không bị trừng phạt sao?"
"Nếu đã là như vậy... Ta sẽ gia nhập Vạn Tộc giáo, không sớm thì muộn có một ngày, ta sẽ trả thù các ngươi, nhất định..."
Nàng khóc tới phát ngất, cổ họng đau nhói vì uất nghẹn.
Người nào tới làm chủ cho bọn họ?
Người nào tới làm chủ cho sư đệ của nàng?
Cũng bởi vì sư đệ là người đa thần văn nhất hệ nên phải chịu tình cảnh bị áp bức như thế sao?
Vì là người của đa thần văn nhất hệ nên cao tầng có thể lướt qua tất cả công lao của sư đệ ư?
Dưới đài, có người trầm giọng nói: "Ngô sư muội, lời này không thể nói lung tung! Miễn cho miệng lưỡi người đời khó nghe, bị người trả thù! Đại Hạ phủ tất nhiên sẽ cho chúng ta công bằng, cho toàn bộ Đại Hạ phủ một lời giải thích!"
Có cường giả Lăng Vân lớn tiếng hùa theo: "Tất nhiên phải thế! Đơn Đa chi tranh thì đó chỉ là nội đấu, đó là cạnh tranh, không phải liều lĩnh diệt sát thiên tài. Nhật Nguyệt cảnh đều dám ra tay, vậy thì họ cứ thoải mái giết lung tung hết sạch rồi!"
"Người nào mà không có gia đình, người nào mà không có hậu duệ? Không để ý quy củ, Nhật Nguyệt giết dưỡng tính, hôm nay ngươi có thể giết, ngày mai ta cũng có thể diệt cả nhà ngươi!"
"Cấu kết Vạn Tộc giáo thì phải bị diệt tộc, chết không có gì đáng tiếc!"
"..."
Dân phong ở Đại Hạ phủ dũng mãnh, trong ngày thường đó là việc không liên quan đến mình nên ai cũng lười đi nói, nhưng hôm nay chuyện của Tô Vũ đã chạm tới ranh giới cuối cùng của mọi người.
Tức giận sôi trào!
Đơn thần văn nhất hệ dám làm ra hành động to gan tày trời như vậy, sau này còn có thể quang minh chính đại được sao?
Vào thời khắc này, bên ngoài cổng học phủ có rất đông người tụ tập.
Tiếng rống giận dữ chấn thiên!
"Giao ra kẻ cầm đầu!"
"Nghiêm trị Đơn thần văn nhất hệ!"
"Chém giết phản đồ, lấy lại uy nghiêm Đại Hạ ta!"
"Thủ tiêu Văn Minh học phủ, Văn Minh sư sung quân!"
"..."
Toàn bộ Đại Hạ phủ giờ phút này đều đang sôi trào, đều đang gầm thét.
Có người tổ chức kháng nghị, ba đại Văn Minh học phủ đều bị đám người phẫn nộ bao vây!
Phủ trưởng Cửu Thiên học phủ góp mặt, Các lão của Vấn Đạo học phủ và nhiều vị Các lão của Đại Hạ Văn Minh học phủ đều tham dự...
Các cường giả có địa vị cao cao tại thượng này cấu kết Ma tộc, phục sát thiên tài hòng chiếm lấy cơ duyên của hắn, bức bách Tô Vũ đi xa tha hương, không còn dám trở lại Đại Hạ phủ, đây là nỗi sỉ nhục lớn!
Mấy trăm năm chinh chiến!
Đại Hạ phủ chinh chiến hàng trăm năm, chết trận vô số quân sĩ mới giết cho Vạn Tộc giáo không dám ló đầu, không dám truyền đạo trong Đại Hạ phủ.
Ngày hôm nay, tín niệm lại sụp đổ!
Khi họ đang giết Vạn Tộc giáo thì cao tầng của Văn Minh sư lại đang cấu kết với những tên Vạn Tộc giáo khốn kiếp đó!
...
Nội bộ học phủ rung chuyển.
Bên ngoài học phủ, Trần Hạo giấu trong đám người rống to: "Nghiêm trị kẻ chủ mưu phía sau!"
"Hậu duệ của anh hùng nói giết liền giết, trăm vạn tướng sĩ của Đại Hạ phủ chinh chiến trên tiền tuyến, con cháu lại bị bức đi xa tha hương, còn ai dám ở lại Chư Thiên?"
"Trấn Ma quân không ai làm chủ cho Tô Vũ sao?"
"Tô Long Bách phu trưởng còn ở tiền tuyến chinh chiến, ngài ấy biết Tô Vũ bị phục sát, bị bức rời khỏi đây chưa?"
"..."
Từng tiếng rống to được vô số người phụ họa, lần lượt nghi vấn, lần lượt chất vấn!
Chuyện liên quan tới Tô Long, cha của Tô Vũ cũng được người ta xôn xao đề cập.
Lão binh trở về!
Tô Long đã gần 50 tuổi, Thiên Quân cửu trọng, Đại Hạ phủ ban ra mệnh lệnh triệu hồi, y không để ý tới con trai còn chưa tham gia khảo hạch cao cấp đã vội lao tới tiền tuyến!
Lúc còn trẻ y chinh chiến vì Đại Hạ phủ, cao tuổi rồi vẫn còn đang ra sức vì Đại Hạ phủ.
Bây giờ, con của y bởi vì thiên tư tung hoành, lại bị kẻ vốn mang tiếng là “người một nhà” phục sát!
Thiên lý ở đâu?
Đại Hạ phủ trên tiền tuyến có trăm vạn tướng sĩ, phía sau lại có ngàn vạn quan binh xuất ngũ, ngàn vạn chiến tướng mặc giáp!
Hôm nay là Tô Vũ, ngày mai sẽ là ai?
Còn ai dám chiến đấu vì Đại Hạ phủ được nữa?
Trong đám người, một số lão binh đã xuất ngũ cũng đỏ bừng hai mắt, không để ý đến lời can ngăn của các lão sĩ quan khuyên bảo, giận dữ hét: "Trấn Ma quân đâu? Long Võ vệ đâu? San bằng Đại Hạ Văn Minh học phủ này đi, san bằng Cửu Thiên Vấn Đạo kia đi!"
"Giết giết giết!"
"Không giết kẻ cầm đầu, không giết người chủ mưu, ngàn vạn tướng sĩ sẽ không phục!"
Một đám lão nhân xé mở quần áo lộ ra vết thương chồng chất, gầm lên: "Chúng ta chinh chiến vì Đại Hạ phủ, vì nhân tộc, trên mình có vô số vết thương nhưng chưa từng lui lại một bước!"
"Bây giờ, hậu nhân của chúng ta phải chịu bất công, tướng chủ ở đâu?"
"Đây là đạo nuôi quân của Đại Hạ phủ truyền thừa hơn ba trăm năm sao?"
"Ngày xưa, ta lấy việc là con dân của Đại Hạ phủ làm vinh dự, hôm nay, ta coi đấy là chuyện hổ thẹn!"
"..."
Từng tiếng gào thét than khóc truyền ra, từng vị lão binh xé rách quần áo lộ ra vết thương chồng chất.
Phẫn nộ!
Vô cùng phẫn nộ!
Chúng ta ở tiền tuyến chinh chiến, chỉ hi vọng Đại Hạ phủ sẽ càng tốt hơn, chỉ hi vọng hậu nhân có khả năng được sống cuộc sống tốt, chỉ hi vọng Nhân tộc ngày càng mạnh!
Bây giờ, hậu duệ ở hậu phương lại bị vô số cường giả cấu kết kẻ địch phục sát.
Đây là Đại Hạ phủ sao?
"Tướng chủ ở đâu?"
Vô số vị lão binh gào thét, la lên, hô hào gọi Hạ Long Võ!
Bọn họ muốn một lời công đạo!
Ngàn vạn tướng sĩ đều muốn một lời công đạo!
Phía trước, có người hét lớn: "Hạ Hầu gia đã ra mặt giải thích..."
"Bảo y cút đi!"
Có lão binh giận dữ hét lên: "Chúng ta muốn Hạ Long Võ tướng chủ ra mặt! Muốn Đại Hạ vương ra mặt! Ngày xưa, Đại Hạ phủ hòa bình, an nhàn, hôm nay Hạ Tiểu Nhị lên đài, Đại Hạ phủ liền sụp đổ!"
"Hạ Tiểu Nhị từng dẫn binh à? Có từng đánh trận chưa?"
"Cá mè một lứa!"
"Tướng chủ ở đâu?"
"..."
Bọn họ không nghe gì, bọn họ đem hết thảy sai lầm đều đẩy lên người Hạ Hầu gia, khi Hạ Long Võ tại chức thì sẽ không thế này, vì sao hiện tại lại thành ra như vậy?
Hạ Long Võ chinh chiến chư thiên, giết cho Vạn Tộc giáo không dám ngẩng đầu, tại sao bây giờ lại có tình huống cao tầng cấu kết Vạn Tộc giáo?
Hạ Tiểu Nhị rốt cuộc có thể chấp chính thiên hạ hay không?
Hiện giờ tất cả mọi người đều vô cùng tức giận.
Sự kiên trì, tín ngưỡng, tín niệm của họ lần này đã bị đánh cho chia năm xẻ bảy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.