Chương trước
Chương sau
Độc Nhãn không để ý tới Huyết La Sát, nó nhìn về phía hai vị Sơn Hải phía sau, "Các ngươi thuộc giáo phái nào? Nếu là Huyết Hỏa giáo vậy thì cũng không cần bàn lại, không phải thì có khả năng bàn chuyện hợp tác, Huyết La Sát là đồ phế vật, hi vọng vào hắn, các ngươi cảm thấy có khả năng chạm tới di tích sao?"
Hai vị Sơn Hải sau lưng Huyết La Sát liếc nhìn nhau, rất nhanh, một người lên tiếng giới thiệu: "Thần Long giáo, Vân Phi!"
"Ma Hạt giáo, Hồng Trần!"
Huyết La Sát nhìn mấy người trao đổi thì cũng rất bất đắc dĩ, gã không đến cũng vô dụng, động tĩnh lúc nãy quá lớn, đã khiến hai vị Sơn Hải sau lưng chú ý, mình mà không đến thì hai người bọn họ cũng sẽ chủ động tìm tới cửa.
Giờ khắc này, trong hang động chật hẹp nơi đây đã tụ tập 5 vị Sơn Hải cảnh.
Huyết Nguyệt nói thẳng: "Cự Sơn của đối phương đã bị trọng thương, chúng ta 5 đối 6, thực lực không mấy thua kém bọn chúng. Huyết La Sát lại là Sơn Hải thất trọng, cường công cũng có thể nắm phần thắng, đối phương còn phải bảo hộ những học viên kia, theo ta thấy, trực tiếp tấn công bắt lấy Tô Vũ là được!"
Dứt lời hắn lại nói: "Thời gian kéo dài thì người Hạ gia sẽ chạy tới, khi đó chúng ta sẽ chết chắc không nghi ngờ! Ta cũng không muốn theo đám đần độn chờ nữa, chờ chết à?"
Lời này vừa nói ra, hai vị Sơn Hải kia cũng gật đầu, kéo dài sẽ rất nguy hiểm!
Vạn Tộc giáo tốt nhất là đánh một kích rồi rút lui ngay!
Hiện tại, động tĩnh náo động càng lúc càng lớn, thời gian còn không phải quá dài, nếu dây dưa thêm nữa, để người Hạ gia tới thì cứ chờ bị đuổi giết đi!
Huyết Nguyệt lại bảo: "Huyết La Sát, thực lực ngươi mạnh nhất, trước đó ngươi nói hợp tác nên ta nghe ngươi! Nhưng mà hiện tại nếu kéo dài nữa sẽ là muốn chết! Nhất định phải lập tức ra tay, hoặc là dứt khoát không ra tay. Mau tụ tập cường giả Đơn thần văn hệ của ngươi đi, nếu đối phương lừa dối ngươi, căn bản sẽ chẳng ai tới, nói gì đến hợp tác?"
Huyết Nguyệt lạnh lùng nói tiếp: "Đối phương nhất định phải xuất hiện, tụ hợp cùng chúng ta! So sánh thử thực lực hai bên, nếu đối phương quá mạnh thì cẩn thận bị bọn hắn hớt tay trên, hiện tại toàn bộ chỉ nhờ lời của mình ngươi, ngươi hẳn là nên chủ đạo nhiệm vụ lần này?"
"Không sai, Huyết La Sát, người của đối phương đâu? Chẳng qua chỉ là liên lạc một tuyến với ngươi, không hề có thành ý!"
Hai người khác cũng bắt đầu nghi ngờ!
Huyết Nguyệt và Độc Nhãn đều lén cười, tập hợp đến cùng một chỗ mới dễ một mẻ hốt gọn!
Tập hợp lại cùng nhau mới biết đối phương có bao nhiêu người!
Nếu trà trộn vào mà chẳng biết tình hình cụ thể thì thật là đáng tiếc.
Đương nhiên là nếu đó là thực lực không mạnh bằng Huyết La Sát, nếu mạnh hơn gã thì dứt khoát không cần để ý tới Huyết La Sát nữa.
Huyết La Sát kỳ thật cũng không quá yên tâm, suy nghĩ một chút bèn gật đầu, "Ta thử liên hệ xem sao, các ngươi nói cũng không phải không có lý, chính xác là phải cẩn thận bọn hắn phản bội!"
Nói xong, gã lấy viên truyền âm phù ra.
Qua một hồi mới mở miệng nói: "Chờ một lát, tên kia đang đi xin phép!"
...
Cùng lúc đó.
Vu Hồng cầm truyền âm phù nhìn thoáng qua, cau mày nói: "Bên kia gọi chúng ta tụ hợp cùng nhau hành động, bằng không chúng sẽ không hợp tác nữa!"
Lão Trịnh nhíu mày, "Như vậy không ổn đâu. Vu Các lão, hiện tại đã cực kỳ mạo hiểm, nếu lại tụ hợp thì một khi bị phát hiện, chúng ta sẽ phải chết không còn nghi ngờ!"
Làm thế này rất không thích hợp!
Tách ra, bị bắt được thì cứ bảo ta đang đi dạo, không được à?
Nếu như hội hợp mà bị bắt được thì sẽ phiền phức lớn.
Vu Hồng yên lặng một hồi, mở miệng nói: "Không sao, nếu bị phát hiện thì cứ giết người diệt khẩu, đánh giết những tên cường giả Vạn Tộc giáo đó, cường giả thâm nhập vào Vạn Tộc giáo để giết đối phương đâu phải là không có!"
Dứt lời bà ta lại nói: "Không ít người còn tự mình mở giáo, làm cơ sở ngầm cho nhân tộc, chỉ cần chúng ta không xâm phạm lợi ích thực tế của Hạ gia thì chuyện kia sẽ không tính là gì, quan trọng nhất là lúc ra tay đánh giết Tô Vũ, khi đó chúng ta không cần để ý có ở cùng một chỗ với đám Vạn Tộc giáo kia hay không!"
Lão Trịnh vẫn còn hơi lo lắng, một lát sau mới hạ quyết tâm: "Tốt nhất là sau đó giải quyết bọn chúng! Diệt cỏ tận gốc! Bằng không sẽ dễ bị chúng nắm thóp!"
"Ừ!"
Vu Hồng lên tiếng, chuyện này không khó, bọn họ có không ít Sơn Hải, sau này lại phối hợp với đám Vân Hổ thì diệt khẩu những tên kia cũng không phải quá khó khăn.
Mấy tên Vạn Tộc giáo dĩ nhiên không biết đám Vân Hổ cũng đứng về phía bên mình.
...
Nửa giờ sau.
Vu Hồng và lão Trịnh đến, vẻ mặt đều hết sức hư ảo, nhìn không ra cái gì.
Độc Nhãn hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua hai người, "Chỉ có hai vị?"
"Không đủ sao?"
Giọng Vu Hồng âm lệ, khí thế bùng nổ, Sơn Hải thất trọng!
Lão Trịnh cũng bùng nổ khí thế của mình, Sơn Hải lục trọng!
"Chậc chậc, thực lực hai vị không tồi!"
Huyết Nguyệt âm trầm lên tiếng: "Thế nhưng nếu thật sự chỉ có hai vị thì đúng là chưa đủ! Chỉ hai người các ngươi, 7 đấu 6, mặt khác, Đại Hạ phủ khả năng còn có một vị Sơn Hải âm thầm giám sát, 7 đấu 7, thế này là không thể được! Nếu như vậy thì chờ đến di tích sẽ là đại chiến sinh tử, còn không bằng bắt Tô Vũ rồi ép hỏi ra chỗ di tích mới càng an toàn hơn!"
Vu Hồng lạnh lùng cất tiếng: "Còn có một người chưa tới, rất nhanh là sẽ đến, đối phương không có Sơn Hải hậu kỳ, ta và Huyết La Sát đều là Sơn Hải hậu kỳ, có nguy hiểm gì chứ?"
Dứt lời, bà lại nói: "Ngươi và Ma đồng tộc kia đừng làm loạn quấy rối chúng ta!"
Vu Hồng cũng nổi nóng, hai gia hỏa kia một mực quấy rối, nếu cứ tiếp tục như thế, Tô Vũ nào dám đi tới di tích nữa.
Hiện tại hai vị còn đỡ, nếu lại nhiều thêm vài vị Sơn Hải xuất hiện, Tô Vũ chắc chắn sẽ không dám đi, sẽ từ bỏ mà quay về.
Bọn hắn đến cũng có mục đích ở phương diện này, cho nên cần phải quản được Huyết Nguyệt và Ma Đồng.
Huyết Nguyệt âm u cười lạnh: "Cũng được, chúng ta không quấy rối, thế nhưng, nếu tìm được di tích thì hai vị cũng đừng quấy rối! Mặt khác, lúc xuất thủ mà hai vị không giết một tên Sơn Hải nào thì chúng ta cũng không dám tin. Hạ gia hẳn là có người giám sát, chúng ta yêu cầu không cao, những người khác sẽ do chúng ta giải quyết, nhưng hai vị phải giết người giám sát kia thì chúng ta mới dám tín nhiệm các ngươi!"
Lời này vừa nói ra, mấy vị Sơn Hải Vạn Tộc giáo đều gật đầu.
Đúng!
Chỉ cần các ngươi giết người của Hạ gia!
Bằng không, ta làm sao dám tin tưởng các ngươi.
Vẻ mặt Vu Hồng băng hàn, nửa ngày sau mới lạnh lùng đáp ứng: "Được!"
"Vậy thì tất cả đều sẽ vui vẻ hợp tác!" Huyết Nguyệt cười khặc khặc: "Nếu nói rõ rồi, chúng ta tin tưởng hai vị, hợp tác với nhau hai vị chủ đạo đều được, Đơn thần văn nhất hệ... Hắc hắc, về sau xin quan tâm nhiều, đều là người một nhà!"
Vu Hồng và lão Trịnh cũng không để ý tới hắn, yên lặng không nói gì.
Độc Nhãn dặn dò: "Cái khác không nói nữa, Sơn Hải hãy yên lặng ra tay, miễn cho dẫn tới bị chú ý! Cứ để những tên ngớ ngẩn ra tay tiếp tục quấy rối, tránh quá mức an tĩnh thì đối phương lại cảm thấy nguy hiểm hơn. Cũng tốt, lần này coi như dọn dẹp một chút tán giáo trong Đại Hạ phủ."
Mấy người trong hang động đều không nêu ý kiến, chết là những kẻ yếu, những kẻ ngớ ngẩn, chết thì cứ chết thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.