Trương Trung Hòa nhẹ nhàng thở ra, liếc mắt nhìn thoáng qua chỗ Tô Vũ. Ông cũng không nói nhảm, cấp tốc bùng nổ thần văn, phong cấm mấy người kia lại, không cho Trương Vũ cơ hội mở miệng lần nữa.
Cái gì mà động lòng xấu xa, cái gì mà chỉ nghĩ cướp tiền… Ông chẳng nghe lọt chữ nào cả.
Giờ khắc này, mấy người Trương gia Bắc khu bọn họ chính là Vạn Tộc giáo!
Mặc kệ nhận định hay không nhận định thì kết cục cuối cùng chính là như thế!
Giết cũng tốt, bắt về thẩm vấn cũng tốt, ông đều muốn chủ đạo, miễn cho bản thân lâm vào thế bị động, một khi để Trương Vũ mở miệng khai báo lung tung, ai quản thực hư thế nào, chỉ bằng vào cái thân phận phản đồ hiện tại thì cũng đủ kéo tới phiền phức ngập trời cho gia tộc nhà ông.
May mắn, vị Sơn Hải vừa mới nãy đang giám sát trên cao kia cũng tính là người của cùng hệ với ông.
Trương Trung Hòa nghĩ tới đây thì lại nhìn Tô Vũ, ánh mắt hơi khác thường.
Không nghĩ vị kia lại âm thầm đi theo hộ đạo cho tiểu đồng học này.
Là ý tứ của Hồ tổng quản, hay là quyết định của Hạ gia?
Bất kể là ai, Tô Vũ trong mắt ông bây giờ chính là một cỗ tiềm lực to lớn.
Đích thật là một người vô cùng thông minh!
Tô Vũ không hỏi gì, mặc kệ ông ra mặt xử lý, tùy tiện đáp ứng đem người giao cho ông, cái này chính là trí tuệ.
Cho nên dù ông có phải bỏ ra 5000 điểm công huân thì cũng vẫn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817210/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.