Tô Vũ đi ra ngoài.
Giờ phút này, 6 đại yêu đều đang nhìn hắn... Không, chính xác là bảy đại yêu!
Còn có một cái lồng sắt nhỏ, nơi đó có một cục lông be bé, nó vừa nhìn thấy Tô Vũ liền rú lên một tiếng rồi phóng thẳng về phía hắn, có điều chỉ chạm được tới lồng giam thì trong nháy mắt đã bị điện quang nổi lên bốn phía, giật cục lông nhỏ chít chít kêu lên.
Toan Nghê nhìn thấy vậy liền hiếu kỳ hỏi: “Tô Vũ, đây là chủng tộc gì? Trước kia ta chưa bao giờ gặp qua, ngôn ngữ thông dụng cũng không biết nói!”
Tiểu yêu mới tới này không biết ngôn ngữ thông dụng, mấy đại yêu cũng khó mà giao lưu cùng nó.
Thoạt nhìn, thực lực nó chẳng ra sao.
Tô Vũ cười nhạt: “Phệ Thần tộc, chuyên môn ăn não, cẩn thận đừng để bị ăn!”
Toan Nghê không cho là đúng.
Tô Vũ không nhiều lời, nói thẳng: “Chắc mấy vị đều rõ tâm tư ta! Các ngươi không có giá trị như Sơn Hải cảnh, chỉ là Đằng Không và Lăng Vân, cũng không có tư cách đàm phán, ta nói, các ngươi nghe, chấp nhận được thì tiếp thu, không tiếp thu được thì câm miệng.”
“Các ngươi có thể được thả ra để làm việc cho ta! Thời gian là 5 năm, ta không cần kẻ âm phụng dương vi, không nghe lời thì tốt nhất là đừng đáp ứng, bằng không, ra rồi cũng chết!”
Tô Vũ mỉm cười: “Các vị, suy xét cho kĩ đi, đây chắc là cơ hội cuối cùng của các ngươi rồi.”
Dứt lời, Tô Vũ tùy ý ném vài giọt nguyên khí dịch cho mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817173/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.