Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Đã sang tháng mới, dường như tất cả đều đã qua, không có đấu tranh, không có âm mưu.
Hồng Đàm không thấy tung tích, Trần Vĩnh lại co đầu rút cổ vào Tàng Thư Các.
Bạch Phong trước kia còn có khả năng gây chuyện, bây giờ cũng đã bị sung quân.
Tô Vũ hay gây chuyện lúc trước dường như bị thương, vẫn luôn điệu thấp vô cùng.
Ngô Gia không thường xuất hiện, nàng tập trung bế quan phác họa thần văn, chuẩn bị lực lượng để tiến vào Đằng Không.
Không có đa thần văn nhất hệ, dường như sẽ không xảy ra chuyện gì.
Thậm chí mơ hồ cho người ta ấn tượng, kỳ thật… Không có đa thần văn nhất hệ cũng khá tốt.
Đây là ý tưởng của một vài người.
......
Ý nghĩ này cũng đã truyền đến tai Tô Vũ.
Trong trà lâu.
Tô Vũ ngồi uống trà cùng Hồ Tông Kỳ, nghe Hồ Tông Kỳ thuật lại suy nghĩ của những người khác liền mỉm cười đáp: “Bọn họ nghĩ gì là chuyện bọn họ. Đa thần văn nhất hệ quan trọng hơn sự tưởng tượng của bọn họ nhiều, nếu bọn họ thật sự cảm thấy chúng ta quá an tĩnh, vậy cũng không sao, kệ thôi!”
Vĩnh viễn không có khả năng đánh thức người đang giả vờ ngủ.
Trong suy nghĩ của một số người, Đa thần văn nhất hệ bị diệt cũng tốt, bớt việc.
Nhưng đến khi Đơn thần văn nhất hệ khi dễ bọn họ, những người này chắc sẽ cảm thấy vì sao không ai giúp mình, rồi hận trời trách đất.
Tô Vũ không quan tâm, vừa uống trà vừa hỏi: “Ngươi phác họa được mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817169/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.